Từng ngày trôi qua, Nhiếp Ân cũng dần hoà mình vào cuộc sống thiên nhiên này dưới sự chỉ bảo của Phong Quân. 
Tuy có một số sự cố không đáng nói ra, nhưng cả hai vẫn hoà thuận như ngày đầu. 
Người dạy ngôn ngữ cơ thể phòng tránh việc không thể viết lên tường hay đất liên tục, người dạy cách trồng và chăm sóc cây ăn quả vào những lúc đối phương không có mặt ở cô nhi viện; hai người đều chỉ bảo cho nhau những điều họ không biết và cùng nhau hợp tác trong công việc của mình. 
Nhưng có điều Nhiếp Ân vẫn luôn e ngại suốt thời gian qua: hai người tắm chung trong một chiếc ao rộng lớn, điều đó cũng đồng nghĩa là hai người sẽ phải khỏa thân với nhau. 
Bây giờ cũng vậy, Phong Quân đang ngâm mình trong hồ rất thoải mái, nhưng Nhiếp Ân lại không dám xuống nước hơn ba ngày trời rồi. 
Dẫu cơ thể có ngứa ngáy, bản thân vẫn nhất quyết không xuống, Phong Quân cố gắng khuyên nhủ đủ điều nhưng kết cục chính là chỉ dám quơ chân trong nước thôi. 
“Ân Ân, mau xuống nước chơi cùng tới đi, hôm nay nước trong veo lắm!” 
“Ân Ân, cậu còn không chịu tắm rửa nữa hả?” 
Nhiếp Ân chỉ xua tay trước câu hỏi của cậu, tiếp tục quơ chân trong nước với vẻ mặt khá hài lòng. Phong Quân bỗng nhiên lại nảy ra ý định nào đó không được đúng đắn, trực tiếp lặn xuống và khẽ khàng bơi về phía đối phương. 
Đến lúc này, bản thân vẫn mải mê trong việc quơ chân lại không chú ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chom-no-trong-ang-mua/3429769/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.