Cuộc đấu giá bắt đầu với sự ồn ào và hỗn loạn. Những người tham gia, đa phần là những kẻ buôn người hoặc những tên tội phạm máu lạnh, đều tỏ ra hào hứng.
Âm thanh từ chiếc micro vang lên, cắt đứt không khí căng thẳng trong căn phòng tối.
Từng cô gái lần lượt bị đưa lên sân khấu, được chiếu sáng bằng ánh đèn lạnh lẽo và lộ rõ từng đường nét trên cơ thể, khiến không khí thêm phần tàn nhẫn.
Tần Vũ Mộng cố gắng giữ sự bình tĩnh, cảm giác mệt mỏi và lo sợ dâng lên trong cô. Cô phải hết sức cẩn thận.
Nếu một sai sót nhỏ có thể khiến cô lộ diện, và những cô gái khác sẽ phải chịu cảnh tồi tệ hơn.
Bọn chúng dường như không hề quan tâm đến cảm xúc của những cô gái. Một số kẻ xấu thậm chí còn tiến đến sờ soạng và ra tay với một vài người.
Cô có thể nghe thấy tiếng khóc thút thít và những lời lẽ thô tục từ đám đông, nhưng cô không để lộ sự phẫn nộ.
Cô biết rằng mình không thể hành động một cách vội vàng lúc này.
Đến lượt cô, bọn chúng liền đẩy Tần Vũ Mộng ra trước ánh đèn chói lọi. Cô không có sự lựa chọn, nhưng trong khoảnh khắc đó, mọi sự lo lắng đều dừng lại.
Mọi cảm xúc bị đóng băng lại, cô cố gắng hít thở sâu, không để mình mất kiểm soát. Những kẻ tham gia đấu giá nhìn cô một cách thèm thuồng, chờ đợi để đưa ra mức giá cho sự sống của cô.
Nhưng trong đầu cô, chỉ có một suy nghĩ duy nhất:
- Giữ bình tĩnh, đừng để bọn chúng thấy bất kỳ yếu điểm nào.
Ánh đèn sáng lên, cô đứng thẳng, đôi mắt lạnh lùng không để lộ cảm xúc, cố gắng làm như mình là một phần của trò chơi này, nhưng thực tế, cô đang chiến đấu với từng giây phút trôi qua. Mỗi phút đều có thể là cơ hội để thoát khỏi nơi này.
Tiếng nói của Cố Dạ Hàn lại vang lên trong tai nghe, giọng anh trầm ấm nhưng đầy sự chỉ dẫn kiên quyết:
- Chờ tín hiệu, Vũ Mộng. Sẽ có thời điểm.
Tần Vũ Mộng chỉ gật đầu nhẹ, mặc dù không ai có thể thấy được. Lòng cô đầy căng thẳng, nhưng cô phải kiên nhẫn hơn nữa. Cô phải làm tất cả để bảo vệ mình và những cô gái khác.
Cảm giác tức giận dâng lên trong Tần Vũ Mộng khi những kẻ xung quanh bắt đầu bàn tán về giá trị của cô, như thể cô chỉ là một món hàng.
Cô có thể nghe thấy tiếng của những tên buôn người thô lỗ, những tên không biết sự tôn trọng là gì. Chúng ra giá cho thân xác của cô, nâng lên hạ xuống như thể đó là một cuộc trao đổi đơn giản.
Từng lời nói của chúng, mỗi câu ra giá, như một nhát dao cứa vào lòng cô. Cô có thể cảm thấy mồ hôi lạnh toát ra, lòng bàn tay ướt đẫm. Nhưng trong khoảnh khắc ấy, có một điều duy nhất làm cô kiên cường giữ vững: "Giữ bình tĩnh."
Trong lúc đám đông huyên náo, Tần Vũ Mộng khẽ cảm nhận được khẩu súng giấu trong đùi của mình, đầu ngón tay chạm nhẹ vào chiếc nắp an toàn.
Một phần trong cô muốn ngay lập tức rút súng ra, nhắm vào tên MC đang tiếp tục ra giá và bắn thẳng vào đầu hắn. Cô có thể cảm nhận rõ ràng mỗi giây qua từng lời lẽ thô bỉ của hắn. Sự tàn nhẫn trong từng từ ngữ của hắn làm cho cổ họng cô nghẹn lại.
Cơn giận bừng lên mãnh liệt, nhưng cô biết cô không thể làm vậy. Cô không thế hành động bừa bãi, không thể để lộ diện quá sớm.
Cô phải giữ bình tĩnh, phải đợi tín hiệu từ Cố Dạ Hàn. Nếu cô làm điều gì đó sai, cả cô và những cô gái còn lại sẽ không thể thoát khỏi đây.
Giọng nói của tên MC vang lên, nhưng nó chẳng khác gì một cơn gió vội vã trong lòng cô. Cô không còn nghe rõ lời hắn nói nữa, chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất: "Mình phải kiên nhẫn."
Khi giá trị của cô càng ngày càng bị thỏa thuận, một cảm giác tồi tệ tràn ngập. Bất chợt, giọng nói của Cố Dạ Hàn vang lên trong tai cô, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết:
Đừng hành động, Vũ Mộng.Đợi.Cô không hề có một chút nghi ngờ nào về khả năng của anh. Anh luôn biết khi nào là thời điểm chính xác, và cô sẽ làm theo anh, dù cho lòng cô đầy bức xúc và sự phẫn nộ. Cô nắm chặt tay, hít một hơi thật sâu và kiên trì chờ đợi, dù trong lòng biết rằng mỗi giây trôi qua đều có thể là nguy hiểm.
Khi Tần Vũ Mộng bước ra khỏi sân khấu, tâm trí cô vẫn căng thẳng như dây đàn. Cô cảm nhận rõ ràng từng bước đi của mình, ánh mắt không rời khỏi tên đàn ông đang đưa cô đi.
Hắn là một trong những tên thuộc hạ của Cố Dạ Hàn, một phần trong kế hoạch của anh. Hắn mở trói cho cô một cách cẩn thận, không hề tỏ ra nghi ngờ, như thể mọi thứ đang diễn ra theo đúng kế hoạch.
Nhưng cô biết rằng, từng khoảnh khắc này đều là sự chuẩn bị cho những gì sắp xảy ra.
Và ngay khi tên thuộc hạ cởi trói xong, tín hiệu từ Cố Dạ Hàn vang lên trong tai cô, nhắc nhở cô đúng lúc:
- Bây giờ.
Không chút do dự, Tần Vũ Mộng nhanh chóng vén váy lên, kéo khẩu súng giấu trong đùi ra và nhắm thẳng vào đầu tên MC đứng gần sân khấu.
Sự căng thẳng trong cô vụt tan biến, thay vào đó là một sự lạnh lùng và chính xác. Đám đông lập tức hoảng loạn khi nghe tiếng súng vang lên, và những tên buôn người bắt đầu nhận ra có chuyện gì đó không ổn.
Sự hỗn loạn bắt đầu diễn ra, từng bóng người xông ra ngoài, tán loạn trong khi những tên thuộc hạ của bọn buôn người cũng bắt đầu xuất hiện, dường như biết rõ cuộc chiến đang nổ ra.
Giữa làn sóng hỗn loạn đó, Tần Vũ Mộng ra lệnh một cách dứt khoát:
- Cởi trói cho các cô gái, tôi sẽ lo liệu ở đây.
Các tên thuộc hạ của Cố Dạ Hàn lập tức làm theo, nhanh chóng tiếp cận những cô gái còn lại, cắt đứt những sợi dây trói giam cầm họ.
Những cô gái trước đây đầy sợ hãi, giờ bắt đầu cảm nhận được sự tự do đang gần kề. Trong khi đó, Tần Vũ Mộng tiếp tục kiểm soát tình hình.
Cô bắn thêm vài phát vào không trung để dẹp loạn, buộc những tên buôn người phải dè chừng. Đám đông bắt đầu tan rã, nhưng những tên thuộc hạ của bọn buôn người vẫn còn lại, và cô biết rằng mọi thứ chưa kết thúc.
Sự bình tĩnh của Tần Vũ Mộng, kết hợp với chiến thuật chính xác từ Cố Dạ Hàn, đã tạo ra cơ hội duy nhất để giải cứu những cô gái bị bắt cóc và khiến cho đám buôn người lúng túng. Cô không thể để mất cơ hội này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]