Sau bữa trưa, Tần Vũ Mộng lặng lẽ ngồi trên chiếc xích đu trong vườn, đôi mắt mơ màng nhìn ra khoảng không xanh thẳm.
Cảm giác mệt mỏi từ vết thương và những chuyện vừa qua cứ ám ảnh cô, khiến tâm trí không thể dừng lại. Cô đang cố gắng để quên đi, để không bị cuốn vào vòng xoáy của những biến cố, nhưng sự thật vẫn cứ vây quanh.
Cuối cùng, cô quyết định đứng dậy, bước đi về phía hồ bơi. Nơi đó có thể mang đến cho cô một chút tĩnh lặng, một không gian riêng tư để trút bỏ mọi lo toan.
Cô đã rất lâu rồi không cảm nhận được cảm giác tự do dưới nước. Cô cần một chút gì đó để làm dịu đi nỗi đau thể xác lẫn tinh thần.
Khi cô bước đến rìa hồ, không do dự, Tần Vũ Mộng chuẩn bị lao người xuống nước. Cảm giác mát lạnh sẽ làm cô quên đi tất cả, ít nhất là trong chốc lát. Nhưng ngay khi cô vừa nhấc chân lên, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau, ngắt ngang hành động của cô.
- Em tính bơi trong bộ dạng này sao?- Cổ Dạ Hàn đứng cách cô không xa, ánh mắt lạnh lùng nhưng có chút lo lắng.
Anh nhìn xuống bộ đồ của cô chiếc áo phông đơn giản, quần jeans, và vết thương trên cơ thể cô đang rỉ máu nhẹ, nhìn ra là chưa được xử lý đúng cách.
Tần Vũ Mộng hơi khựng lại, ánh mắt lóe lên sự bất mãn. Cô không thích cảm giác mình bị giám sát, càng không thích ai ngăn cản hành động của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3727677/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.