Tần Vũ Mộng bình tĩnh bước qua đám đông để rời khỏi bữa tiệc, nhưng ngay lúc cô chuẩn bị ra đến cửa, giọng một nhân viên bảo vệ vang lên đầy uy lực: 
- Xin lỗi quý khách, có chuyện không ổn xảy ra. 
- Hiện tại chúng tôi yêu cầu mọi người ở yên trong khu vực này để kiểm tra an ninh. 
- Không ai được rời đi cho đến khi xác minh xong tình hình. 
Tiếng xì xào, bàn tán lan nhanh khắp phòng. Sự căng thẳng dần dâng lên, mọi người bắt đầu nhìn quanh với vẻ nghi ngờ và lo lắng. 
Tần Vũ Mộng khựng lại, cố gắng giữ vẻ mặt thản nhiên nhưng lòng cô thầm rủa vì không dự đoán được tình huống này. Việc cô cần làm bây giờ là giữ bình tĩnh và tìm cách thoát ra trước khi mọi thứ trở nên tệ hơn. 
Cô đưa mắt nhìn quanh, tìm kiếm một lối thoát hoặc một cơ hội để rời đi mà không gây sự chú ý. 
Phía bên kia phòng, Cố Dạ Hàn vẫn đang đứng nói chuyện với một nhóm người, ánh mắt thoáng liếc về phía cô. Anh không có vẻ gì lo lắng, ngược lại, như thể anh đã biết trước điều này sẽ xảy ra. 
Qua tai nghe, giọng Cố Dạ Hàn vang lên chậm rãi, điềm tĩnh: 
- Bình tĩnh. 
- Cứ ở yên đó, đừng làm gì dại dột. Chuyện này nằm trong tính toán của tôi. 
Cô cắn nhẹ môi, nhận ra rằng đây chính là một phép thử khác của Cố Dạ Hàn dành cho cô. Anh muốn biết cô sẽ xử lý tình huống bất ngờ này như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3726135/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.