🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tần Vũ Mộng kéo mạnh tay Cố Dạ Hàn, kéo anh ra khỏi con hẻm tối tăm. Cô không quay lại, chỉ cảm nhận từng bước chân của mình, chạy nhanh hơn, cứ thế lao về phía trước, không để ý đến vết thương trên tay mình.



Cái đau rát từ vết cắt trên tay khiến cô cảm thấy choáng váng, nhưng cô không dừng lại, không thể để mình vướng vào sự quan tâm không cần thiết.



- Chạy nhanh lên, không sao đâu.- Cô khẽ nói, giọng khàn đi vì cơn đau nhưng vẫn đầy cứng rắn, cố gắng làm như không có gì xảy ra.



Cố Dạ Hàn không kịp phản ứng trước hành động đột ngột của cô, nhưng vẫn giữ vững bước chân, theo sát cô.



Họ chạy qua những ngóc ngách của thành phố, tránh xa khu vực nguy hiểm, cho đến khi âm thanh của những bước chân đuổi theo không còn vọng lại nữa.



Tần Vũ Mộng thở hổn hển, cảm thấy mình đã an toàn, nhưng vẫn không dám dừng lại.



Cô nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng nhưng mang chút mệt mỏi.



- Đừng để ý đến chuyện này. Anh không biết gì cả.- Lời nói của cô cứng rắn, như muốn xua đi mọi sự tò mò từ anh.



Cố Dạ Hàn nhìn cô, ánh mắt vẫn không thay đổi, lạnh lẽo như thường lệ. Nhưng anh không lên tiếng, không hỏi thêm. Anh đã hiểu cô không muốn bị ai chú ý, càng không muốn dính líu đến chuyện này.



Tần Vũ Mộng nhanh chóng đi về phía trước, bỏ lại Cố Dạ Hàn sau lưng. Nhưng lúc này, cô không để ý đến tay mình nữa, cảm giác

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3726128/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.