Tần Vũ Mộng bước ra khỏi cánh cổng nhà tù, ánh sáng mặt trời chiếu lên gương mặt cô, nhưng không có một bóng người quen nào đứng đợi.
Bao nhiêu năm tháng trong bóng tối, giờ đây khi tự do quay lại, cô chỉ còn lại mình trong thế giới rộng lớn này. Không có gia đình, không bạn bè, chỉ còn lại nỗi trống vắng âm ỉ trong lòng.
Tiếng cọt kẹt của cổng sắt mở ra, là lúc cô chậm rãi bước đi. Nhưng ngay khi cô vừa rời khỏi, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau, mang theo một cảm giác ấm áp lạ kỳ:
- Tần Vũ Mộng, là tôi đây, - Tố Oanh nói.
Cô quay lại, nhìn thấy một người phụ nữ trong bộ đồ giản dị, khuôn mặt lạ lẫm nhưng ánh mắt đầy sự thân thiện. Tố Oanh, người bạn duy nhất mà cô từng tin tưởng.
- Tôi biết em sẽ ra, và tôi sẽ là người đón em,- Tố Oanh nói, mỉm cười với sự dịu dàng hiếm hoi.
- Hãy đi với tôi, tôi đã chuẩn bị mọi thứ.
Tố Oanh không chỉ là người bạn đã từng giúp đỡ cô trong quá khứ mà còn là người duy nhất cô còn có thể tin tưởng.
Cô giúp Vũ Mộng thuê một ngôi nhà nhỏ nằm trong một khu phố yên bình, cách xa thế giới xô bồ. Đó là một nơi tràn ngập sự tĩnh lặng, nơi mà mỗi ngày cô có thể bắt đầu lại từ đầu mà không bị quấy rầy bởi quá khứ.
Khi đã ổn định, đứng trước chiếc gương trong căn phòng tĩnh lặng của mình, Tần Vũ Mộng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3726125/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.