Lý Dương vừa đạt cao trào, khoái cảm vẫn chưa rút đi hết, cả người đều có chút xụi lơ vô lực, tàn cục vẫn chưa kịp thu thập, thế nhưng lại thấy ánh mắt nghiền ngẫm của Triệu Quân bắn qua, thật sự khó có thể chịu đựng. Lúc này cậu thật muốn có cái lỗ nào để chui xuống a, ngay cả tường không có lỗ cũng muốn chui vào luôn a.
Làm sao bây giờ? Cũng không biết Triệu Quân có nghe thấy mình lúc cao trào gọi tên hắn không… Lý Dương bắt đầu cảm thấy hoảng hốt, nhưng cậu càng khẩn trương, lại càng cứng ngắc động cũng không thể động.
Triệu Quân thuận tay đóng của lại, chậm rãi đi tới trèo thang lên đến giường Lý Dương, cũng không chờ tên Lý Dương đang ngốc lăng kia phản ứng, trực tiếp đẩy ngã cậu, nhắm chuẩn cái miệng vừa mới phát ra thanh âm dụ nhân hạ xuống một trận lang hôn.
Nếu Lý Dương biết hắn ra cửa kỳ thật không có đi ăn cơm, mà là trốn ở ngoài cửa nghe trộm thì sao nhỉ?
Ngô, hẳn là hai má sẽ đỏ như quả hồng chín đi, mặc dù cậu gần đây cũng không có “ý định” gì với hắn nhưng cũng luôn là dáng vẻ hai má hồng hồng a.
Không suy nghĩ thêm nữa, Triệu Quân tiếp tục cúi xuống cày cấy lãnh địa của mình. Trong tai nghe đến Lý Dương bắt đầu phát ra thanh âm thì nhịn không được cười, tái đến mặt sau thì rên rỉ càng lúc càng khêu gợi, hắn ở bên ngoài đã sớm nhịn không được, cho nên hắn cũng là không có nghe rõ Lý Dương kêu tên mình.
Tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-tron-tim/90711/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.