Ba ngày tiếp theo Hình Võ nằm viện, tinh thần Tình Dã đã chuyển biến rõ rết, mỗi lần bác sĩ vào kiểm tra đều nói rằng thanh niên khôi mục thật nhanh.
Trên người Hình Võ có rất nhiều vết thương, tuy rằng nhìn trông vô cùng thê thảm nhưng về cơ bản đều là vết thương ngoài da, mà với những vết thương ngoài da như vậy thì lại không được chạm vào nước và tất nhiên là chẳng thể tắm.
Mấy ngày này, đến kiểu đầu đinh của anh cũng mọc dài ra, có chút hơi lộn xộn trên đỉnh đầu, nhưng lại lộ ra vẻ đẹp trai rất khó giải thích. Lý Lam Phương cầm một bộ đồ bệnh nhân sạch, bảo anh xuống giường vào phòng tắm để giúp anh lau người.
Hình Võ thấy hoàn toàn chẳng có vấn đề gì cả, chỉ có điều khi đi đến cửa phòng tắm, đột nhiên anh lại quay người nói với Lý Lam Phương đang chuẩn bị đi vào: “Không cần mẹ lau đâu.”
Lý Lam Phương vừa cười vừa mắng: “Ranh con, lại còn xấu hổ với mẹ nữa hả?”
Hình Võ đưa ánh mắt sang Tình Dã đang xếp thuốc ở bên cạnh, rồi nói với cô: “Em vào đây.”
Tình Dã sững sờ, ngẩng lên nhìn anh, thấy trong mắt anh ẩn giấu ý cười nhàn nhạt, Lý Lam Phương quay đầu về phía Tình Dã, Tình Dã có chút xấu hổ đối diện với ánh mắt của bà ấy, bèn cúi đầu chạy đến cửa nhà vệ sinh, đẩy Hình Võ vào trong, rồi vội vàng đóng cửa lại, nói: “Anh điên rồi hả?”
Hình Võ nghiêng người, cố nén nụ cười trên khoé miệng, vẻ mặt vô cùng tuỳ ý: “Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-mat/466030/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.