Ngay sau đó, điện thoại của Tình Dã đổ chuông, cô thấy là Hình Võ gọi tới, không hiểu sao lại chẳng muốn nghe, không muốn nghe giọng của anh, thậm chí còn muốn đập luôn điện thoại đi cho rồi. Vì vậy… Cô đã tắt máy. 
Thật ra, Tình Dã cũng chẳng nghĩ nhiều, cô chỉ muốn ở một mình một lúc để điều chỉnh lại tâm trạng, cô cảm thấy bản thân như vậy là không ổn, cô không phải là người kém tự chủ và tự tin rằng mình sẽ điều chỉnh lại được trạng thái hiện tại, nhưng tiền đề là lúc này Hình Võ phải không được đến làm phiền cô. 
Hình Võ ra khỏi tiệm Huyễn Đảo liền lao lên xe máy, anh đã tìm dọc những con đường có thể đi từ đình Trát Trát cho đến trường học, nhưng đều không thấy Tình Dã. Thường ngày, Tình Dã rất ít khi ra ngoài, phạm vi di chuyển không lớn, những nơi xa hơn thì cô không thân thuộc nên có lẽ sẽ không chạy lung tung. 
Hình Võ đứng ở cổng trường An Trung, cổng lớn đóng chặt, bên trong tối đen như mực, nhưng đôi mắt đầy lo lắng của anh lại như đang lửa đốt, con đường phía sau cổng trường phản chiếu lại qua gương chiếu hậu, như thể Tình Dã với khí thế ngút trời, đứng trên chiếc xe thăng bằng đang ở ngay trước mặt anh vậy. 
Anh siết chặt tay, chợt nghĩ đến phố Điện tử, ngoài đình Trát Trát ra, thì nơi duy nhất mà Tình Dã từng đến một mình là phố Điện tử, anh lập tức quay đầu xe phóng về phía đó.  
Hình Võ không biết mình đã tìm bao lâu, thậm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-mat/465975/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.