Quãng thời gian đại học của họ dần trôi qua, Hình Võ và Tình Dã đều rất bận rộn, trong tuần chỉ gặp nhau được vài lần. Nhưng bọn họ có thể cùng nhau ở một nơi, trái tim như liền kề, dù rằng ai cũng bận rộn, ai cũng có việc riêng nhưng trong lòng lại cảm thấy rất bình yên.
Khi Hình Võ còn là sinh viên năm nhất, Tình Dã luôn cố gắng dành ra hai buổi tối trong tuần để giúp anh cải thiện kỹ năng nghe và phát âm. Vì thế những buổi hẹn hò hàng tuần của họ hầu như là ở thư viện trường, căn tin, phòng học hoặc bất kỳ nơi nào có chỗ ngồi.
Sau này, để rèn luyện kỹ năng phát âm cho Hình Võ, khi gặp nhau cả hai bắt đầu nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh, khi nói chuyện điện thoại, thậm chí khi đùa giỡn và cãi vã cũng thế. Tình yêu giữa những học bá luôn mang một ý nghĩa nào đó mà người bình thường không thể nào hiểu được. Tùy là vậy nhưng hai người họ đều rất thích nó.
Khi còn là sinh viên năm nhất, Hình Võ đã có thể nghe hiểu được bất kỳ khóa học nào dạy bằng tiếng Anh mà không gặp trở ngại nào, không hổ danh sinh viên được hoa khôi của Khoa Ngoại ngữ kèm cặp. Đến năm thứ hai, kỹ năng nói tiếng Anh của anh đã rất tự nhiên và thuần thục. Không còn nghe ra ngữ điệu của người Trung Quốc và cũng không còn ngập ngừng nữa.
Có lần anh thuyết trình bằng tiếng Anh, Tình Dã còn lẻn vào lớp anh nghe. Hôm đó, anh mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-mat/3461803/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.