Lúc từ căn tin đi ra, mấy người bạn đứng cách họ cũng không xa nhưng xem từ đầu đến cuối vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đến khi phản ứng lại chỉ thấy Hình Võ cầm áo muốn che đi tà váy bị tốc lên của Tình Dã, lại bị cô đưa tay lên hất mắt kính đi, hất xong còn hỏi người ta bị cận thị hả?
Một câu nói này của cô khiến cho mọi người bắt đầu nghi ngờ chỉ số IQ của cô. Bọn họ cạn lời, sao lại có người đi hỏi người đeo mắt kính bạn bị cận thị hả?
Tình huống lúc đó quá đột ngột, người phản ứng lại đầu tiên là Khúc Băng. Cô ấy vội vàng kéo Tình Dã lại rồi nói với Hình Võ: “Thật ngại quá! Tình Dã cũng không cố ý đâu. Mắt kính của em bao nhiêu tiền, tụi chị đền cho em nhé, không thì dẫn em đi cắt lại cặp kính khác nhé?
Khúc Tinh cũng lúng túng vỗ vai Hình Võ: “Không sao chứ?”
Hình Võ sờ mũi một cái, cũng không tức giận gì nói: “Không cần.”
Khúc Băng nháy mắt với Khúc Tinh một cái, cậu liền vỗ vai Hình Võ rồi nói: “Tụi em đi trước đây, tới giờ lên lớp rồi.”
Nói xong cậu mang Hình Võ đi. Mà trên tay Tình Dã vẫn còn đôi mắt kính đã bị vỡ nát của anh. Khúc Băng nhìn cô bằng ánh mắt một lời khó nói hết: “Lúc nãy cậu ta chỉ muốn che làn váy cho cậu thôi, sao cậu phản ứng lớn dữ vậy?”
“Mình… Mình làm gì rồi?”
Tạ Tiền Thiển ở bên cạnh nhắc nhở:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-mat/3461779/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.