Tô Tô nhìn tin nhắn cuối cùng Mộ Tư Dạ gửi trở lại , ngay trước ở mặt Mộ lão gia tử cùng Trương tẩu , “Vọt” một cái mặt liền đỏ.
“Thiếu phu nhân sao vậy? Không phải là phát sốt lên chứ?” Trương tẩu nhìn ra Tô Tô sắc mặt khác thường, ân cần hỏi .
“Không sao! Chẳng qua là cảm thấy hơi nóng, không có sao..không cósao. . . . . .” Tô Tô vội vàng trượt điện thoại đi động đóng lại, bỏ vào túi áo. Nếu như bị Trương tẩu cùng lão gia tử thấy được tin nhắn áimuội này, cô thật là không có mặt mũi sống!
Cái tên Mộ Tư Dạ này, lúc lãnh đạm thì tựa như sông băng Bắc Cực ,đối với cô chẳng quan tâm. Nhưng bây giờ lại nồng nhiệt giống như sa mạc ở vùng xích đạo, không có lúc nào là không dịu dàng quan tâm cô. Ô ô. . . . . . Cô rốt cục trải qua vai nữ chính trong tiểu thuyết rồi, còn cócuộc sống “Tính phúc” (chỉ đời sống xxoo của vợ chồng),nhưng mà, nhưngmà. . . . . . Quá độ cũng là không tốt nha! Cô phải tìm thời gian, cùnghắn thật tốt nói chuyện một chút.
Tô Tô phát hiện trong tay khăn quàng cổ đan khá hoàn chỉnh, mới thuchâm không cùng Trương tẩu học nữa, nghĩ tới, dù sao coi như là quà đáplễ đi! Liền gửi cho chuyển phát viên giúp cô đưa đến công ty của hắn đi.
Không thể nói lý do tại sao, chính là không thể chờ đợi , muốn mìnhvì hắn đan khăn quàng cổ đưa cho hắn, đây cũng là một loại”Trả lễ lại”nha, hắn không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-dua-em-toi-nghien/1247221/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.