Em biết, trên thế giới này, có người vừa sinh ra đã ngậm muỗng vàng, có rất nhiều người thương yêu, che chở, kính trọng, vì thế, ngay từ lúc bắt đầu họ đã được phủ lên một tầng áo khoát đẹp đẽ quý giá, ở trong cuộc đời, mỗi một bước đều đi cao hơn người khác một bậc.
Em cũng biết, còn có một ít người khác, thí dụ như bọn em, sinh hoạt ở tầng dưới chót trong xã hội, thừa nhận rất nhiều đau khổ mà người khác không thừa nhận nổi, không dám nhón chân để nhìn lên những xúc tua hạnh phúc mà bản thân không dễ dàng có được.
Nếu anh và em tương ngộ, nhưng không ở trên cùng một con đường.
Vậy thì sẽ là em đạp lên máu tươi đi về phía anh, hay chính anh sẽ ‘nghĩa vô phản cố’, vứt bỏ tất cả sở hữu mà chạy về phía em?
—— Dụ Thiên Tuyết
Công chúa nhỏ nhà Nam Cung, tên gọi là Nam Cung Tiêu.
Em bé phấn nộn mới sinh nằm ở trong nôi, đôi mắt to đen nhánh chuyển tới chuyển lui, khuôn mặt nhỏ non mịn như có thể nhéo ra nước, cho dù không cười không nói lời nào cũng có thể làm cho người ta không thể dời ánh mắt.
Tâm tình của Nam Cung Ngạo rất tốt, quyết định đãi tiệc trăng tròn cho cháu gái ở biệt thự.
Phảng phất cách tiệc cưới không bao lâu, hết thảy tất cả vẫn chưa bình ổn, lại có một buổi tiệc nữa đang chuẩn bị, Tiểu Ảnh cùng Y Y đảo quanh nôi cả ngày, dù là thương nhân hợp tác người Mỹ gọi điện thoại qua, cậu bé đều trốn tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/537021/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.