Trong bóng tối, mặt của Trình Dĩ Sênh nổi bật trong ánh sáng lờ mờ, râu ria xồm xàm, nhếch nhác vô cùng.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon
Anh ta cười lạnh, hai cánh tay chậm rãi chống ở hai bên người cô ta, giọng khàn khàn nói: "Cô cũng biết hai cha con kia đang đuổi giết tôi, hả? Vậy cô thấy mấy ngày nay tôi trôi qua được không?! La Tình Uyển, cô nói xem...... Rõ ràng hai chúng ta là đồng phạm, tại sao cô có thể núp ở chỗ này không thấy mặt trời, còn tôi lại phải liều mạng chạy trốn? Cô nói xem!"
La Tình Uyển kịch liệt hô hấp, nước mắt tràn đầy hốc mắt, lắc đầu, liều mạng lắc đầu.
Cô ta không muốn nhìn thấy người đàn ông này, càng không muốn rước họa vào thân nữa!
"Tôi không biết...... Anh cách xa tôi một chút, tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với anh nữa, tôi ra nông nỗi thế này đều là do anh làm hại, anh cách tôi xa một chút!!" La Tình Uyển có phần mất khống chế, hét rầm lên, nhặt gối đầu phía sau lên ném về phía anh ta, cả người lui vào trong góc giường.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon
Tiếng thét chói tai của cô ta vang vọng cả gian phòng, Trình Dĩ Sênh hơi nhíu mày, mắt trợn to, bỗng nhiên nhào qua bịt miệng cô ta lần nữa, bịt thật chặt không để cho cô ta phát ra tiếng.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon
"Con mẹ nó, cô muốn tìm chết có phải không?!!!" Trình Dĩ Sênh nghiến răng nói bên tai cô ta.
Cảm xúc của La Tình Uyển dần dần được áp chế xuống, miệng bị bịt, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536955/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.