Vừa rồi cô bé vẫn núp ở đằng sau tấm bia đá nhìn Dụ Thiên Ảnh, nhìn cậu bé đứng ở tại chỗ đợi mình lâu thật lâu, cũng nhìn thấy cậu bé gọi điện thoại cho mẹ, sau đó nhảy nhảy nhót nhót lên xe về nhà.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon
Trình Lan Y nhìn lên trời một lúc, trên bầu trời đã bắt đầu lấm tấm vì sao, nhưng chưa lóe sáng như khi bầu trời hoàn toàn biến thành màu đen, cô bé ngửa đầu nhìn một hồi, cảm thấy rất mỏi cổ, không thể làm gì khác hơn là bước từng nhỏ tử đi ra phía bên ngoài.
Cô bé thường ngồi xe của ông ngoại, nhưng bây giờ cũng không nhớ đường về nhà ông ngoại.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon
Cô bé nhớ ngày đó ở trong bệnh viện, mẹ cuồng loạn ầm ĩ, tuy rằng đã từng bị bỏ quên, nhưng cô bé cũng có thể tự đi về nhà được.
Lúc mẹ trở lại thì trên tay dính máu lấm tấm, tinh thần gần như sụp đổ, bất kỳ ai cũng không thể đến gần mẹ, một khi tới gần là mẹ liền đập đồ gào thét chói tai, mắng chửi người, rất đáng sợ.Truyện chỉ đăng trên diendanlequydon
Trước kia, Trình Lan Y cũng đã gặp qua trường hợp mẹ điên cuồng mắng chửi ba, nhưng không có lần nào đáng sợ như hiện tại, có một lần cô bé bị mẹ hù dọa đến khóc, kêu gào muốn đi tìm ba, kết quả bị mẹ bắt lại hung hăng đánh bành bạch mấy cái lên mông đít, cái mông đau thật là đau, cô bé oa oa khóc lớn, mẹ ở bên cạnh quát "Không được kêu ba mày, ba mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536951/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.