"Cậu không có cơ hội đó." Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng nói xong, cúp điện thoại.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon
Trên áo sơ mi còn vương mùi hương của cô, Nam Cung Kình Hiên có hơi tham luyến, ngón tay thon dài cài cái nút áo cuối cùng, suy ngẫm nhớ lại chuyện cũ —— tên Lạc Phàm Vũ kia cũng có ý tứ với Thiên Tuyết sao? Trước kia, đích thật là anh có nhận ra, nhưng không nghĩ tới, tên này thật sự không e dè mà còn thừa nhận.
Chỉ có điều...... Thừa nhận cứ thừa nhận, anh sẽ không cho tên đó có cơ hội thừa lúc trống chỗ nhảy vào.
Bất cứ kẻ nào cũng đều không được.
******
Sáng sớm, ở sân bay, cổng đón khách đã có không ít người đang bồi hồi chờ đợi.
Chuyến bay quốc tế đã trễ hai giờ, Dụ Thiên Tuyết nhìn thời gian trên điện thoại di động lần nữa, càng thêm kiên nhẫn chờ đợi, tài xế đi tới bên cạnh cô, nói: "Dụ tiểu thư, nếu không cô nghỉ ngơi trước một chút, tôi ở chỗ này coi chừng, chuyến bay đến tôi sẽ gọi cô."
Dụ Thiên Tuyết ngước mắt lên nhìn người tài xế thật thà đàng hoàng trước mắt, đây là người mà Nam Cung Kình Hiên sắp xếp cho cô, trước kia, dù ở biệt thự Nam Cung cũng chưa từng gặp qua người tài xế này, cô ngẩn ra, nhìn thêm mấy lần, giống như có thể nhìn thấy bóng dáng Nam Cung Kình Hiên ở trên người của người đàn ông này.
"Không cần, cám ơn," Dụ Thiên Tuyết lễ phép gật đầu, nói: "Tôi muốn tự mình đợi em gái."
Ròng rã năm năm không gặp Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536895/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.