Ánh mắt của Nam Cung Kình Hiên càng lúc càng nóng rực, đè gáy của cô lại rồi áp xuống, hôn rất sâu lên môi cô, hôn đến khi cô hít thở không thông, mơ hồ nghe tiếng rên nhẹ của cô vang lên bên tai, cảm nhận được mấy ngón tay của cô níu chặt tây trang của mình xô đẩy mình nhưng mà đẩy không ra, bụng dưới nóng rực căng thẳng, một loại khát vọng giống như dòng điện lan tràn ra toàn thân.
"Nói yêu anh......" Nam Cung Kình Hiên hôn cô rất sâu, trong lúc cô thở hổn hển che kín môi cô lần nữa, giày xéo cái lưỡi bủn rủn tê dại của cô, nỉ non: "Thiên Tuyết...... Nói mau......"
Tay của Dụ Thiên Tuyết gần như muốn níu rách áo sơ mi của anh, một chút xíu hô hấp cũng không có, mặt trướng đến đỏ bừng, nhưng thỉnh thoảng anh sẽ hơi thả lỏng để cô có cơ hội thở dốc kịch liệt, nước mắt của cô cũng sắp rớt, khi giọng nói của anh vang vang bên tai giống như đầu độc thì cô nhẫn không được mà run giọng: "Em...... Yêu anh......"
"......" Nam Cung Kình Hiên bị ba chữ run rẩy của cô kích thích đến rên lên một tiếng, thân thể phái nam to lớn bắt đầu có chút khống chế không được, hai cánh tay ghìm thật chặt người phụ nữ nhỏ mềm mại trong ngực, nụ hôn nóng như lửa chạm sâu vào cổ họng nhạy cảm của cô.
Hai mắt anh hơi đỏ hồng, thả cánh môi cô ra trực tiếp hôn lên cần cổ nhạy cảm của cô. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon
Trên bàn làm việc một đống văn kiện xốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536853/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.