"Ách......" Anh rên lên một tiếng, nhíu hàng mày anh tuấn, cố chịu đựng nhưng vẫn khẽ thở gấp, nhìn chằm chằm cánh môi sáng bóng sưng đỏ của cô, cực kì đau lòng, lại hôn nhè nhẹ, lúc đầu còn vô cùng dịu dàng, sau đó không khách sáo mà cạy ra kẽ răng hơi khép của cô, truy tìm cái lưỡi ngượng ngùng mềm mại đêm qua.
Ấm áp, lệ thuộc, cứ ôm cô như vậy, cho đến ‘thiên hoang địa lão’.
Trong mắt Nam Cung Kình Hiên chợt dâng lên chút ẩm ướt, cũng không biết là tại sao, chỉ là nhẹ nhàng ôm ấp cô vuốt ve tóc của cô, hôn cô trong lúc cô nửa mê nửa tỉnh, đã thấy thỏa mãn cùng khuây khoả thế này.
"Cuối cùng thì anh lại có em lần nữa......" Giọng nói khàn khàn vang lên, Nam Cung Kình Hiên hôn lên gò má cô, tựa như là cố ý nói cho cô nghe trong giấc mộng: "Từ trái tim em đến thân thể của em...... Thiên Tuyết...... Anh yêu em......"
Vào thời khắc này chuông điện thoại di động chợt vang lên, thực sự rất ‘sát’ phong cảnh.
Nam Cung Kình Hiên ôm lấy người phụ nữ nhỏ trong ngực, đột nhiên cau mày, nhìn xuống dưới giường.
Quần áo bị ném đầy đất.
Anh dùng cái mền mỏng đắp kín người cô, tiếp đó, mặc kệ thân thể trần truồng bước xuống giường nghe điện thoại, ấn nút trả lời, đi ra khỏi phòng.
"Chuyện gì?"
"Nam Cung thiếu gia, số điện thoại chúng ta nghe lén có động tĩnh rồi, sáu giờ sáng, ở hoa viên Kim Vịnh, La tiểu thư sẽ xuất hiện."
Nam Cung Kình Hiên cau mày, nhìn giờ trên điện thoại di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536846/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.