Nhất thời Dụ Thiên Tuyết đỏ mặt, vẻ mặt giận dỗi, thụt cùi chỏ về phía sau.
Ngực của Nam Cung Kình Hiên bị cô đụng vào, một chút cau mày cũng không có, ngược lại ôm cô chặt hơn, êm ái cười rộ lên.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt của mọi người trong phòng ăn cũng hướng về phía bên này, cậu bé trai xinh đẹp mà cao ngạo kia đang kinh ngạc ngơ ngẩn nhìn người đàn ông và người phụ nữ ngồi đối diện thân mật, cũng cảm thụ được ánh mắt yêu thích và ngưỡng mộ của mọi người chung quanh, trong trái tim nho nhỏ dâng lên một loại cảm giác không giải thích được ——
A, thì ra là cảm giác có đàn ông ở bên cạnh mẹ...... Là như thế này nha.
*****
La Tình Uyển lại bắt đầu thường xuyên xuất hiện tại nhà Nam Cung.
Nam Cung Kình Hiên trở về lúc bầu trời đầy sao, khóa xe kỹ lưỡng, nheo mắt lại, ánh mắt nguy hiểm nhìn về phía phòng khách.
Đèn đuốc sáng trưng, trên ghế salon, La Tình Uyển đang dịu dàng dỗ dành Nam Cung Dạ Hi, giống như một nữ thần xinh đẹp, ánh mắt nhu hòa, lời nói nhẹ nhàng, tay vỗ vỗ lưng của cô ta.
"Tên đàn ông khốn kiếp đáng chết kia, em muốn ly hôn!!" Nam Cung Dạ Hi ngẩng đầu lên, nước mắt đầy mặt.
La Tình Uyển cười nhẹ, nâng tách trà lên uống một hớp: "Em nhìn em đi, tại sao lại kéo đến chuyện ly hôn? Y Y cũng đã lớn như vậy rồi, em còn muốn ly hôn?" Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon
"Tại sao em không thể nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536837/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.