Chương trước
Chương sau
Giờ phút này, trong lòng La Tình Uyển tràn đầy sự rung động.
Cô ta kinh ngạc nhìn Nam Cung Kình Hiên, trong lòng lung lay, chịu đựng sự đau đớn trên cằm giơ cánh tay mềm mại nhốt chặt thắt lưng tinh tráng to lớn của anh, dịu dàng nói: "Không phải..... Không phải tất cả phụ nữ đều như vậy, Kình Hiên, dù em đã từng lừa gạt anh, nhưng thân thể của em vĩnh viễn là của anh sẽ không có người thứ hai làm bẩn, ngay cả nhìn cũng không thể ——"
"Anh có biết không, dù ở trên sàn thời trang T, thời điểm lên trình diễn em cũng cự tuyệt mặc quá mức y phục phơi bày thân thể, anh có biết em vì ai hay không? Dụ Thiên Tuyết đã là mẹ của một đứa bé, cô ấy rất khó tái giá, nhưng may mắn là Bùi Vũ Triết yêu cô ấy thế nên mới cho cô ấy một hôn nhân, tại sao cô ấy lại không thận trọng tuyển chọn hạnh phúc mình nên có?" La Tình Uyển ngửa đầu nhẹ giọng khuyên lơn, nhu tình ngập tràn: "Kình Hiên..... Anh cũng có thể nhìn lại thử xem, bên cạnh anh, ngoài cô ấy còn có em ở đây....." 
Dưới ánh trăng, khuôn mặt của người phụ nữ này mê hoặc không khí chung quanh, mùi rượu cũng hòa tan trong lời nói dịu dàng của cô ta.
Trong đôi mắt thâm thúy của Nam Cung Kình Hiên ẩn dấu băng hàn giá lạnh, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của cô ta lại dần dần mềm xuống.
Bàn tay vuốt ve tóc cô ta, Nam Cung Kình Hiên lạnh giọng nói: "Nhưng không có biện pháp, đúng là tôi lại để ý người phụ nữ không biết cái gì là trong sạch đó, chết tiệt, tôi lại quan tâm cô ta! Biết cô ta phản bội, tôi hận không thể hủy diệt cô ta!"
Trong mắt La Tình Uyển thoáng lấp lánh ánh sáng.
"Kình Hiên….." Cô ta ôm anh chặt hơn.
Rúc vào trong ngực anh, mặc dù anh không đưa tay ôm cô ta, nhưng nghe nhịp tim trầm ổn có lực của anh, lòng La Tình Uyển cũng cảm thấy hạnh phúc vô cùng, đôi mắt trong suốt lóe sáng sự hung ác, miệng lại dịu dàng: "Phụ nữ đã không còn sạch sẽ không đáng để anh vì cô ta hao tốn nhiều tâm tư như vậy, anh muốn dạy dỗ cô ta như thế nào đều là chuyện của anh, nhưng em cam đoan với anh, Tình Uyển tuyệt đối sẽ không phản bội anh, đến chết cũng không, dù anh không cần em, em cũng sẽ chờ đợi cho đến hết cuộc đời, tất cả mọi thứ của em chỉ dành cho một người đàn ông....." 
Người phụ nữ trong ngực đang xúc động nói lời tâm tình, Nam Cung Kình Hiên nheo đôi mắt lạnh lùng, nhìn đỉnh đầu của cô ta, nghiền ngẫm lời nói của cô ta là thực hay giả. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn:dd lequydon
Chỉ khi cô ta buông lỏng cảnh giác, mới có thể biết được nhược điểm của người phụ nữ này ở chỗ nào.
Anh muốn giăng một cái bẫy thật lớn, chờ cô ta tự mình ngã vào!
"Đêm nay tâm tình của tôi không tốt, cực kỳ không tốt." Mặt Nam Cung Kình Hiên không đổi, vuốt vuốt tóc cô ta: "Bị người phụ nữ Dụ Thiên Tuyết kia làm cho tức giận, không muốn nói đến chuyện kết hôn gì hết, tối nay sẽ không định ngày cưới, em xem rồi xử lý."
Thân thể La Tình Uyển cứng đờ.
Cô ta rời khỏi ngực Nam Cung Kình Hiên, nhìn sắc mặt lạnh lùng của anh, rót một ly rượu đỏ, thất vọng uống cạn.
Dường như tâm tình của anh thật sự rất không tốt.
"Nhưng ba mẹ em đang thương lượng cùng bác trai, lúc nãy còn nói với em là thời điểm cuối năm….." La Tình Uyển nhỏ giọng nói, bỗng nhiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, có hơi hoang mang lo sợ.
"Em muốn tôi khiến em khó chịu lúng túng ở trước mặt nhiều người như vậy sao?" Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng nhìn cô ta chăm chú, ánh mắt vẫn nhu hòa: "Ngay cả chuyện kết hôn tôi còn chưa xác định, em lại muốn tôi định ngày cưới, không sợ đến lúc đó tâm tình của tôi nhất thời không tốt trực tiếp quăng một mình em ở hôn lễ sao? Em cảm thấy như thế rất thích thú?"
Trong lòng La Tình Uyển càng sợ hơn, nhìn ánh mắt lạnh lùng của Nam Cung Kình Hiên, trong lòng cấp tốc cân nhắc.
Đúng, xác thực là như thế. 
Anh cự tuyệt kết hôn là một chuyện, đáp ứng kết hôn nhưng trong hôn lễ trốn chạy lại là một chuyện khác —— trước hết cô ta chỉ có thể chờ, -le quy don-chậm rãi chờ Dụ Thiên Tuyết từ trong lòng anh bởi vì cừu hận mà phai nhạt đi, nói cho cùng, cô ta và cả nhà họ La cũng không chịu nổi sự nhục nhã lớn như vậy.
"Được, em không ép anh." La Tình Uyển nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào anh nói: "Em lập tức đi nói với ba mẹ em, tạm thời không cần định ngày cưới, tối nay xem như là tiệc gia đình bình thường của chúng ta, đến lúc quyết định được ngày cưới sẽ mời bọn họ một lần nữa, như thế được không?"
Trong mắt của Nam Cung Kình Hiên có chút thích thú mê hoặc, lại bước tới, nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu cô ta.
"Ừ, tôi biết em luôn rất hiểu chuyện." Giọng anh khàn khàn:" Cô gái ngoan."
La Tình Uyển chưa bao giờ thử qua sự cưng chiều dịu dàng này của anh, nhất thời sững sờ, khuôn mặt xinh đẹp nhanh chóng ửng hồng.
"Vậy bây giờ anh đối với Dụ Thiên Tuyết….." La Tình Uyển nhanh chóng hoàn hồn, mở miệng hỏi.
"Em nhắc người phụ nữ kia làm cái gì?!" Mặt Nam Cung Kình Hiên xanh mét tức giận.
La Tình Uyển giật nảy mình, nhẹ nhàng bước tới, vòng qua cánh tay của anh, nhẹ giọng nói: "Không phải em muốn nhắc tới cô ta, em biết anh nhìn thấy người phụ nữ mình yêu cùng đàn ông khác hô mưa gọi gió là cảm thụ gì, đừng nghĩ tới nữa có được hay không? Nhiều lắm là cảm thấy là mình yêu sai người….. Vậy phản ứng của cô ta thì sao? Cô ta không có..... Giống như nói xin lỗi anh, hoặc là giữ anh lại sao?" 
Trong lòng cô ta vẫn rất lo lắng điểm này, cô ta đã sớm nhìn ra Dụ Thiên Tuyết không phải là không có tình cảm với Nam Cung Kình Hiên.
Cô đã sớm bắt đầu lệ thuộc và thích anh, chẳng qua là quá ngốc, bản thân không dám thừa nhận mà thôi.
Hàng mày anh tuấn của Nam Cung Kình Hiên nhảy lên.
"Tôi đã túm cô ta trở về trừng phạt suốt một buổi tối, hiện giờ cô ta đang nằm ở trong bệnh viện, cũng coi như tôi trút hận ——" Nam Cung Kình Hiên xoay người, chăm chú nhìn mặt của La Tình Uyển, cười lạnh một tiếng: "Cảm thấy còn rất nhẹ, thật sự tôi hận không thể bóp chết cô ta!"
La Tình Uyển rùng mình một cái.
Không nghĩ tới Nam Cung Kình Hiên lại vô tình đến thế, thật ra thì La Tình Uyển đã sớm biết anh đối với phụ nữ có tính thích sạch sẽ, phụ nữ bị người khác chạm qua dù là phải hủy diệt anh cũng sẽ không muốn ——Dụ Thiên Tuyết này, quả nhiên sắp tới số!
Cô ta đi bước cờ hiểm này, trong lòng rất hoảng sợ, nhưng đi đúng rồi.
"Dù sao thì cũng là người phụ nữ anh yêu, không nên đối xử với cô ta quá nặng….." La Tình Uyển nhẹ nhàng nói, nắm bàn tay của anh, dịu dàng cười cười: "Đối đãi bình thường là được, có lẽ cô ta lựa chọn Bùi Vũ Triết cũng không phải là chuyện xấu, anh hãy bỏ qua cho cô ta, để cô ta theo đuổi hạnh phúc của mình, có gì không tốt đâu?"
Cô ta sốt ruột khó nén, hận Nam Cung Kình Hiên không lập tức vứt bỏ  Dụ Thiên Tuyết giống như một loại vải rách.
Đôi mắt thâm thúy của Nam Cung Kình Hiên nheo lại, anh đã nhận ra ý đồ của cô ta.
"Hiện tại em hi vọng tôi bỏ qua cho cô ta, cách cô ta thật xa?" Nam Cung Kình Hiên nhéo cằm của cô ta, nâng mặt cô ta lên, cười lạnh nói: "Em cảm thấy có khả năng sao? Trước khi tôi chưa trừng phạt đủ, tôi tuyệt đối sẽ không thả cô ta! Tôi muốn cô ta hiểu rõ một điều, dùng thân thể phản bội tôi là cảm thụ gì!"
La Tình Uyển nhìn chằm chằm vào ánh mắt của anh, mặc dù có hơi sợ hãi, nhưng trong lòng lại kích động.
Biết như thế thì đã sớm trình diễn màn kịch vui này rồi, vậy thì Nam Cung Kình Hiên cũng sẽ không dây dưa cùng với cô lâu như vậy, đến nỗi yêu cô sâu đậm không bỏ được.
“Em biết rồi." La Tình Uyển dán sát vào anh hơn, nhẹ giọng nói: "Chỉ là anh không nên dùng quá nhiều thời gian của mình để trút hận, người phụ nữ như vậy không đáng để anh yêu."
Nam Cung Kình Hiên hừ lạnh một tiếng, trầm mặc bày tỏ mình ngầm thừa nhận.
La Tình Uyển ôm lấy anh, chưa bao giờ thấy có đêm nào tốt đẹp như đêm nay!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.