Tay cầm điện thoại di động của Dụ Thiên Tuyết có chút lạnh lẽo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi tái nhợt, ổn định tâm tình run giọng hỏi: “La Tình Uyển, rốt cuộc cô muốn làm cái gì?”
Người ở phía bên kia dừng một chút, hơi thở mong manh nói: “Tôi muốn giúp cô, cũng muốn giúp bản thân tôi.”
Dụ Thiên Tuyết cố gắng để bản thân thanh tỉnh một chút, chần chờ nói: “Cô thấy trong email của Nam Cung Kình Hiên? Cô nhìn lén tài liệu của anh ta? Anh ta không thích như vậy, cô sẽ gặp rắc rối.”
La Tình Uyển cười nhẹ: “Cô đang lo lắng cho tôi sao? Tôi nghĩ cô quan tâm nội dung trong tư liệu hơn, mở ra xem đi, có toàn bộ phương thức liên lạc với cô ấy, cô ấy không thích dùng di động, vì thế chỉ có hộp thư bưu điện và MSN, còn đây là toàn bộ tài liệu ở đại học.”
Dụ Thiên Tuyết hít thở thật sâu, trong mắt dâng lên một tầng hơi nước mỏng, mấy ngón tay của cô cầm thật chặt túi tài liệu ở trước ngực, xương ngón tay trắng bệch, chỉ một tấm hình của Thiên Nhu lộ ra cũng làm cho lòng cô thắt lại.
Rốt cuộc cũng tìm được, em gái của cô.
“Tôi nghĩ tôi với cô nhất định phải gặp mặt.” Dụ Thiên Tuyết lý trí nói.
Tựa hồ La Tình Uyển đã sớm có chuẩn bị, nhẹ giọng nói: “Nửa tiếng nữa, tôi tới công ty của cô tìm cô.”
Dụ Thiên Tuyết ngẩn ra, lắc đầu: “Không, tôi không muốn nói chuyện riêng ở nơi làm việc, nếu cô cũng muốn nói chuyện thì tôi có thể xin nghỉ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536814/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.