Sự kinh hãi to lớn lan tràn ở trong lòng anh.
Cả phòng khám cũng trở nên yên tĩnh đến đáng sợ, trong đôi mắt thâm thúy của Nam Cung Kình Hiên thoáng qua vẻ âm u tàn nhẫn, ngón tay thon dài nắm chặt tờ xét nghiệm, nắm rất chặt, từ từ trở thành một cục giấy nhăn nheo ở trong lòng bàn tay.
Từ đầu đến cuối La Tình Uyển vẫn nhẹ nhàng ôm bả vai mình, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, không nói một lời.
Trong lòng cô vẫn còn một màn kinh hãi kia, vừa rồi ở phía sau tấm rèm trắng, có trời mới biết trong lòng cô căng thẳng cỡ nào, cô vốn không muốn khiến bản thân chật vật như vậy, thế nhưng người đàn ông này quá tuyệt tình! Tuyệt tình đến mức làm cho lòng người lạnh lẽo!
Nam Cung Kình Hiên chậm rãi đứng dậy, bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi đi tới trước mặt cô.
"Quả thật tôi đã xem thường cô, ngay cả một tờ xét nghiệm nho nhỏ mà cũng có thể suy tính chu toàn, La Tình Uyển, cô cứ như vậy mà làm phụ nữ của Nam Cung Kình Hiên tôi thì thật là đáng tiếc? Cô nên đi làm gián điệp!" Gương mặt tuấn tú trầm tĩnh của anh lạnh như băng, chầm chậm nhấn rõ từng chữ, hai cánh tay chống hai bên người cô, trong đôi mắt thâm thúy âm lãnh dần dâng tràn hận ý.
Cả người La Tình Uyển run lên, sắc mặt trắng bệch!
Cô nâng đôi mắt nhòa lệ lên, run giọng nói: "Anh vẫn không tin em..... Cho dù đã kiểm tra nhưng anh cũng không tin tưởng em đúng không?"
"Tôi tin tưởng cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536798/chuong-145-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.