Dụ Thiên Tuyết bị đau khẽ rên một tiếng cuộn mình nằm trên ghế sau, thân hình cao lớn rắn rỏi của Nam Cung Kình Hiên đứng lên, ‘Phanh’ một tiếng đóng sầm cửa xe!
Tất cả diễn ra quá nhanh không rõ ràng, Dụ Thiên Tuyết đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, đầu đau vô cùng.
“Tôi không đồng ý…..Anh thả tôi xuống, tôi không đồng ý!” Thái độ của Dụ Thiên Tuyết kiên quyết, tay nắm cửa xe quật cường nói.
Sắc mặt Nam Cung Kình Hiên âm trầm, kiêu căng lạnh lùng dựa vào lưng ghế, cười lạnh một tiếng: “Thả cô xuống, cô muốn trễ giờ làm đúng không? Dụ Thiên Tuyết, cô dám đi làm trễ dù chỉ một lần tôi sẽ đuổi việc cô ngay lập tức! Hiện tại có cần tôi trực tiếp ném cô xuống luôn không?!”
Chóp mũi Dụ Thiên Tuyết chua xót, cắn môi nghẹn ngào: “Nam Cung Kình Hiên anh đừng quá đáng!”
“Cho cô làm phụ nữ của tôi mà cũng gọi là quá đáng!?” Nam Cung Kình Hiên chăm chú nhìn cô qua kính chiếu hậu, hận không thể xé nát cô ăn vào trong bụng, bàn tay siết chặt tay lái, giống như đang siết chặt lấy cô, trong đôi mắt dục hỏa cuồng liệt thiêu đốt: “Tôi có thể để mắt đến cô là vinh hạnh của cô!”
Dụ Thiên Tuyết cũng không thể nói gì hơn, liều mạng giãy giụa đạp mạnh vào cửa xe, nhưng sức lực bạc nhược yếu kém nên không có tác dụng, ánh mặt trời sáng rỡ xuyên qua cửa xe chiếu vào trên áo sơ mi trắng cùng làn trắng mịn trơn bóng như ngọc, tôn lên hốc mắt đỏ hồng, giống như một bức tranh tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536706/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.