Cô gái này, ôm vào lòng sao lại nhỏ bé như vậy?
Nam Cung Kình Hiên nhíu mày, vốn định ôm cô ra ngoài rồi trực tiếp ném trên đất để cô ngủ như vậy cả đêm, nhưng vừa ôm chặt cô, những ngón tay thon dài tái xanh kia liền quấn lên cổ áo anh, thanh âm run run thì thầm: “Tôi không muốn uống..…Tôi không thể uống nữa…..”
Tửu lượng của Dụ Thiên Tuyết vốn rất tệ, giờ phút này lại bị tác dụng chậm của rượu hành hạ khó chịu đến cực điểm, nhức đầu, toàn thân nóng ran lên.
Nam Cung Kình Hiên nhớ tới ngày đó đưa cô về nhà, đêm đó, tùy ý thưởng thức hương vị trên người cô, tim đập nhanh và loạn nhịp một hồi.
Bàn tay giữ chặt eo của cô, đè cô ở trên ghế sau, anh không chút do dự cúi đầu cướp lấy đôi môi cô.truyện chỉ đăng trên ddlequydon
“…..” Dụ Thiên Tuyết bấu víu bờ vai của anh, vô lực thừa nhận.
Hương vị của cô vẫn ngọt ngào thơm mềm như cũ, Nam Cung Kình Hiên càng lúc càng không thể kiềm chế bản thân, ôm siết cô ghì thật chặt vào trong ngực mình, tùy ý hôn sâu.
Vì hô hấp khó khăn nên Dụ Thiên Tuyết dần tỉnh táo lại, trên môi trằn trọc tàn sát bừa bãi, rất đau, rõ ràng rất đau.
Cô cố đẩy bả vai to lớn rộng rãi của người đàn ông trước mắt ra, đôi mắt trong veo dần tập trung xác định tiêu cự, cuối cùng hét lên một tiếng, hung hăng đẩy Nam Cung Kình Hiên ra, kinh hoảng lui về phía sau, nhưng không cẩn thận, cái gáy đụng phải cửa kính đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536697/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.