Trong đôi mắt của Trình Dĩ Sênh, thoáng qua một tia đau đớn.
Anh thật sự đã nghĩ tới hậu quả của việc bỏ trống cùng Nam Cung Dạ Hi, có quá nhiều kết cục đáng sợ đang chờ anh hứng chịu, thế nhưng, những chuyện mang tới sự sợ hãi đó, cũng không bằng một ánh mắt lạnh bạc oán hận của cô!
“Thiên Tuyết…..” Anh cúi đầu run rẩy, thanh âm vẫn thuần hậu dễ nghe như trước: “Em biết, nhà Nam Cung là nhà giàu có nhất thành phố Z, anh chỉ vô tình quen biết Dạ Hi…..Cô ấy yêu thích anh! Cô ấy là con gái duy nhất của Nam Cung lão tiên sinh, coi như có phạm lỗi lớn hơn nữa cũng không thể bị đuổi ra khỏi nhà! Chỉ cần anh có thể nắm bắt được cô ấy, cuộc sống của chúng ta về sau căn bản không cần lo lắng!”
Gương mặt tuấn tú của Trình Dĩ Sênh ửng đỏ, kích động bắt lấy bả vai của cô rất sợ cô biến mất trước mắt mình: “Thiên Tuyết, em chờ một chút, cho anh thêm chút thời gian anh nhất định có thể dàn xếp tất cả mọi chuyện! Dạ Hi có con với anh, cô ấy sẽ không để cho con của mình không có ba, nhà Nam Cung tiếp nhận anh là chuyện sớm hay muộn mà thôi, đến lúc đó anh nhất định có thể làm cho em không cần lo chuyện cơm áo, anh cũng không để cho em chịu khổ nữa, Thiên Tuyết..…”
“Đủ rồi…..” Hơi thở của Dụ Thiên Tuyết mong manh, đôi mắt trong suốt dần mờ sương, cúi đầu nói một câu rồi lại ngước mắt nhìn anh, sâu xa hỏi: “Tiền đâu?”
“Trình Dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536677/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.