Nam Cung Kình Hiên tà mị cười một tiếng, hơi thở mị hoặc cùng vương giả quanh quẩn quanh thân, lạnh như băng thì thầm: “Cô cứ nói thử xem?”
Dụ Thiên Tuyết cứng họng, trong lồng ngực tràn đầy bực tức muốn chống cự: ”Tôi không đi!”
“Không thể thuận theo ý cô!” Nam Cung Kình Hiên cũng biết cô sẽ kiên quyết kháng cự, giọng nói trầm thấp tuyên bố lời nói của cô vô hiệu! Cánh tay to lớn nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô kéo cô đứng dậy.
“Nam Cung Kình Hiên…..Anh lý trí một chút được không! Anh muốn tôi làm thêm giờ cũng được, nhưng công việc ở nhà hàng tôi không thể bỏ! Trừ khi anh đồng ý, nếu không tôi sẽ không đi!!” Cánh tay bị kéo rất đau, Dụ Thiên Tuyết cau mày chịu đựng, đôi mắt trong veo chớp chớp,gắt gao nhìn anh chằm chằm.
“Ha..…” Gương mặt tuấn tú của Nam Cung Kình Hiên nở nụ cười trào phúng, cúi đầu hung dữ kề sát khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Dụ Thiên Tuyết, cô lại đang nói điều kiện với tôi!”
“Đúng!” Cô thở hổn hển, trái tim lại lần nữa đập liên hồi: “Anh đồng ý tôi lập tức đi theo!”
“Cô!” Anh nghiến răng thì thầm một tiếng, kéo mạnh cô đứng dậy ôm vào trong ngực, cúi đầu cùng cô dây dưa hô hấp: “Biết rõ tôi có bao nhiêu phương pháp để ép cô đi vào khuôn khổ không? Tôi không muốn sử dụng với cô, cô còn dám mạnh miệng?!”
“Á.....!” Đụng mạnh vào lồng ngực của anh, trong đầu của Dụ Thiên Tuyết ngột đột báo động, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch, lảo đảo chống đỡ thân thể, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/536673/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.