Trong đêm tối, cơn buồn ngủ kéo tới vây lấy cô.
Thật lâu sau, cô mới cuộn người trên chiếc giường nhỏ đơn giản nhưng gọn gàng sạch sẽ, trong đầu là tuyệt vọng xen lẫn hi vọng, nặng trĩu đi vào giấc ngủ.
*****
Sáng tinh mơ, bước chân vào cửa chính Lịch Viễn, Dụ Thiên Tuyết nhận ra có chút gì đó không bình thường.
Từ trước tới nay, cô tiếp tân ở đại sảnh luôn lễ độ an tĩnh hiện giờ lại đang cùng mấy nhân viên bảo vệ thao thao bất tuyệt nói gì đó, ánh mắt né tránh, vẻ mặt hưng phấn bà tám, bầu không khí có chút nghiêm trang khẩn trương, thậm chí còn có tiếng hít thở gấp gáp sửng sốt.
Dụ Thiên Tuyết đi tới thang máy, đưa tay ấn nút, trong lòng có hơi nghi hoặc.
Trong thang máy, mấy người đứng bên cạnh cô cũng nhỏ to nói gì đó, nhưng cô nghe không rõ.
Chẳng qua là, hình như cũng không có quan hệ gì với cô.
Cô để giỏ xách lên bàn, trong đầu âm thầm tự nhủ một tiếng: “Cố gắng lên.” Bắt đầu một ngày làm việc.
Bởi vì vị trí chỗ ngồi của cô sát cửa sổ, lúc cúi đầu phất mấy sơi tóc ra sau tai, qua cửa sổ sát đất chợt thấy được hình ảnh náo nhiệt kỳ lạ…..Trước cửa Lịch Viễn, ký giả chen chúc gắt gao vây quanh một chiếc xe, đèn flash không ngừng lóe lên, mà từ trong chiếc xe màu đen, một người đàn ông mặt xanh mét bước ra, toàn thân tản ra hơi thở khát máu như muốn giết người, hộ vệ bên cạnh anh hung hăng đẩy đám ký giả đang vây chặt xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/265525/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.