Nam Cung Kình Hiên cũng hơi ngẩn ngơ, ởkhoảng cách gần như vậy, tựa hồ cũng có thể ngửi được mùi vị nước mắt của cô, nặng nề rớt xuống một giọt, nếm vào trong miệng nhất định vị sẽ rất chát. chương mới nhất đăng tại ddlequydon
“Không tìm được em gái của anh, anh đánh tôi làm gì?” Gương mặt của cô trắng nõn, đôi mắt to tròn trong suốt lộ vẻ không khuất phục.
Nam Cung Kình Hiên thoát khỏi tưởng tượng của mình, anh mím môi, lạnh lùng buông cô ra.
Dụ Thiên Tuyết loạng choạng đứng không vững, chỉ có thể bắt lấy một ống tay áo của anh.
“Tôi nói hai chuyện, thứ nhất, bắt đầu từ hôm nay cô phải ở dưới sự giám sát của tôi, nếu như Trình Dĩ Sênh trở lại tìm cô, tôi sẽ lập tức bắt được cậu ta, thuận tiện tìm được Dạ Hi, thứ hai, có một chuyện rất quan trọng…” Nam cung Kình Hiên lạnh lùng nhìn cô chằm chằm: “Dạ Hi chưa cưới đã mang thai, tin tức này chỉ có mấy người biết, người của nhà Nam Cung tự nhiên sẽ không nói ra để tự mình bẽ mặt, mà cô…Tốt nhất cũng nên ngoan ngoãn mà câm miệng, nếu không, một khi tin tức lộ ra, tôi sẽ khiến cô biết cái gì gọi là sống không bằng chết.”
Dụ Thiên Tuyết ngẩng đầu lên, trong mắt chợt lóe bi thương rồi biến mất.
“Tôi không phải phạm nhân, anh không được giám sát tôi.” Cô lên tiếng phản kháng. truyện chỉ đăng trên ddlequydon
“Cô có phài phạm nhân hay không là do là tôi định đoạt.” Nam Cung Kình Hiên khinh miệt nhìn cô một cái.
“Chẳng lẽ anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-vao-hao-mon-cha-dung-dung-vao-me-con/265506/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.