Chương trước
Chương sau
Khi ấy, trong lòng gã chỉ có cô gái yếu đuối này, mình là trời là đất, là điểm tựa duy nhất và là tất cả của cô.
Cô ta nói vì cô ta sợ mất gã nên mới làm ra chuyện như vậy, gã cảm động trước tình cảm sâu đậm của cô ta thế nên cứ như vậy mà tha thứ.
Gã luôn cảm thấy sau khi chuyện bế nhầm từ viện làm sai lệch thân thế hai người bị lộ ra, Tuyết Lạc chỉ có một mình, thế nên gã bao dung mọi thứ của cô ta, từ đầu đến cuối đều bảo vệ cô ta để cô ta không phải chịu bất cứ sự tổn thương nào.
Nhưng sự thật thì, tuy thân thế bị bại lộ, Tuyết Lạc vẫn là Đại tiểu thư được vạn người yêu thương của Ninh gia, cô ta có gia thế tốt, có tình thân và sự cưng chiều của Ninh Diệu Hoa và Trang Linh Ngọc, thậm chí ngay cả gã cũng phản bội lại Ninh Tịch mà đứng về phía cô ta.
Ngược lại, Ninh Tịch rời khỏi gia đình nuôi dưỡng cô nhưng lại không được cha mẹ đẻ chấp nhận, thậm chí ngay đến cả gã cũng...
Mãi đến khi thời gian từng chút, từng chút khiến gã tỉnh ra, cuối cùng gã cũng hiểu, tất cả những gì gã làm khi ấy đối với một cô gái mà nói thật quá là tàn nhẫn.
Rồi tới khi cô gái ấy từng chút, từng chút cố gắng để tỏa sáng, gã mới phát hiện, tình cảm của gã đối với cô chưa từng biến mất...
Tại sao mọi chuyện lại từng bước trở nên như vậy?
Nói cho cùng, cũng vì gã là con trưởng của Tô gia, dù dưỡng bệnh dưới quê nhiều năm nhưng từ trong xương máu vẫn có khí chất cao quý cùng kiêu ngạo...
Năm ấy khi gã bơ vơ không nơi nương tựa ở dưới quê, sự tồn tại của Ninh Tịch khiến gã cảm thấy như một ánh sáng ấm áp.
Nhưng, khi về tới đô thị phồn hoa, mọi thứ đều nhắc nhỏ thân phận của gã và Ninh Tịch hoàn toàn không có chỗ nào tương đồng với giới thượng lưu cả, cô dần khiến gã sinh ra tâm trạng chán ghét, thậm chí bắt đầu muốn trốn tránh cô…
Lúc ấy, Ninh Tuyết Lạc đúng lúc xuất hiện, cô ta vừa có sắc vừa có tài, lại luôn bày tỏ tình ý với gã, điểm nào của cô ta cũng xứng với gã, khiến gã khó mà không rung động được…
Cũng vì tâm cao khí ngạo, dù rất tán thưởng và thương tiếc cho Ninh Tuyết Lạc, nhưng thân phận thật sự của cô ta thật ra vẫn luôn là cái gai trong lòng gã.
Đặc biệt là lúc thân thế Ninh Tuyết Lạc bị lộ trước mặt mọi người.
Với cái tính tình kiêu ngạo như vậy sao có thể chịu được vẻ thương hại, hả hê của đám người đó, bọn họ lại không ngừng khua môi múa mép nói những lời cay độc như gã đã lấy một con gà rừng về làm vợ nữa chứ!
Giờ đây, chẳng qua gã chỉ muốn để mọi thứ trở về với quỹ đạo của nó mà thôi.
Vợ của Tô Diễn gã, vốn chính là thiên kim tiểu thư chân chính, vốn dĩ đã có thân phân tôn quý rồi!
Thế nên hôm nay, dù phải đánh đổi mọi thứ gã cũng muốn bù đắp và vãn hồi để giữ lại người con gái mà gã đã yêu sâu đậm bấy lâu nay.
Thậm chí, gã hận không thể lập tức bay đến trước mặt cô nói với cô rằng, mình đã trở lại làm con người tự do rồi.
Gã mong có thể thấy lại vẻ mặt tươi cười và yêu thương của cô như trước chứ không phải cứ lạnh băng và trào phúng như bây giờ...
Nghĩ tới đây, ánh mắt Tô Diễn lại càng trở nên kiên định: "Về phía Tuyết Lạc con sẽ xử lí nhưng còn Ninh gia, có lẽ sẽ phải nhờ ba mẹ dàn xếp hộ."
Lúc này trong đầu Tô Hoằng Quang chỉ toàn là lợi ích, thật ra ông ta đã hoàn toàn đổ gục trước danh lợi rồi, ông ta chậm rãi nói: "Nếu con thật sự đã quyết định như thế, ba với mẹ con cũng chỉ có thể ra mặt thôi..."
Nếu tất cả mọi thứ đều thuận lợi, chỉ cần xác định được quan hệ giữa Tô Diễn và Ninh Tịch, thậm chí có thể kịp thời lấy được mảnh đất kia cũng nên.
Sau này lợi ích ùn ùn kéo tới là chuyện khỏi phải bàn…
Còn về Ninh Tịch, Tô Hoằng Quang lại cảm thấy vô cùng yên tâm, ông ta chẳng hỏi nhiều, cô gái đó vốn dĩ yêu con trai ông ta đến chết đi sống lại, giờ con trai ông ta vì cô mà ly hôn, nguyện ý lấy cô ta, sao cô ta có thể không đồng ý được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.