Chương trước
Chương sau
Tiểu Bảo ngoan ngoãn đi tới ngước đầu lên nói: "Dì, đây là quà Tiểu Bảo chuẩn bị cho dì!"
Nhóc con vô cùng hiểu chuyện đưa tới một phần quà chia tay, đây là một bức vẽ Ninh Thiên Tâm dựa trên tấm ảnh mà mẹ gửi cho nhóc, bức tranh còn được đóng khung đầy đủ.
Ngoại trừ mẹ thì rất ít khi Tiểu Bảo vẽ một người nào khác, có thể thấy ấn tượng của nhóc về người dì này là rất thích.
Ninh Thiên Tâm yêu thích nhận lấy, vẻ mặt dịu dàng nhìn bé con trước mặt rồi ngồi xổm xuống ôm lấy nhóc: "Cám ơn, cám ơn Tiểu Bảo! Dì rất thích!"
Thân thể bé con mềm mềm thơm thơm còn mang theo mùi sữa thơm phức khiến hốc mắt cô hơi chua chua, Ninh Thiên Tâm vội vàng buông nhóc ra: "Tiểu Tịch, chị đi đây, tụi em mau về đi thôi!"
"Vâng, chị bảo trọng!"
...
Sau khi tiễn Ninh Thiên Tâm đi, tâm tình Ninh Tịch có chút mất mát.
Bánh bao nhỏ thấy mẹ không vui thì lập tức nghiêm túc an ủi: "Mẹ đừng buồn, trên đời không có bữa tiệc nào mà không tàn cả! Hơn nữa Tiểu Bảo tin rằng dì sẽ có khởi đầu tốt đẹp hơn!"
Ninh Tịch nhìn nhìn con trai bảo bối rồi nở nụ cười: "Ừ, Tiểu Bảo nhà ta nói đúng!"
Tần Mộc Phong nói là qua Mỹ công tác nên thuận đường có thể đi cùng Ninh Thiên Tâm, trên đường cũng có thể chăm sóc một hai.
Anh ta đã sớm thẳng thắn với Ninh Tịch là mình có cảm tình đối với Ninh Thiên Tâm, cho nên Ninh Tịch biết rõ ý đồ của Tần Mộc Phong, chẳng qua là không biết hai người này có thể thành được hay không?
Nếu như có thể thì Tần Mộc Phong quả là một đối tượng rất tốt.
Đằng xa, tiếng động cơ máy bay gầm lên rồi phóng vút lên bầu trời, càng ngày càng xa tới tận lúc không còn thấy bóng dáng...
Ninh Tịch thu hồi tầm mắt rồi gửi một dòng tâm trạng lên wechat: "Thiên hạ chẳng có bữa tiệc nào không tàn! Điềm tâm yêu quý của em, em tin rằng chị sẽ có một khởi đầu mới tốt đẹp hơn!"
...
Khu biệt thự đắt tiền nào đó tại Đế đô.
Một hôn lễ hoành tráng náo nhiệt đang được diễn ra, một đám người cười cười nói nói khiến bầu không khí cực kỳ vui vẻ.
"Không cho vào, không cho vào! Phong bì đâu hả?"
"Phòng bì tới đây!"
"Không được, không được! Không đủ! Phải làm 100 cái hít đất trước!"
"Hớ, mấy người chơi xấu thế! Tại sao lại chia ra thành 10 người mỗi người 10 cái chứ hả!"
...
Mạc Lăng Thiên làm phù rể đi theo đám người thực hiện mấy hành động cùi bắp do nhà gái đưa ra, giằng co hơn nửa ngày cuối cùng cũng giúp người anh em thuận lợi vào cửa.
Trác Hạo Nhiên cũng là một thành viên trong đám ăn chơi của bọn họ, thường ngày hăng tiết gà lên là quậy quên trời đất với bọn họ luôn, nhưng lúc này nhìn thấy vợ mình thì cười rất ngu, vụng về giúp cô dâu đi giày...
Mặc Lăng Thiên nghiêng người dựa vào vách tường lẳng lặng nhìn hình ảnh trước mắt, rõ ràng cảnh tượng náo nhiệt đến vậy mà trong lòng anh lại vắng lặng một cách khó hiểu.
Điện thoại di động thỉnh thoảng vang lên tiếng "đinh đinh đinh", anh tiện tay mở wechat lướt lướt thấy mấy thông báo bạn bè gửi lời chúc đến Trác Hạo Nhiên thì liền thuận tay bấm vài cái like.
Đang kéo kéo thì sắc mặt của anh đột nhiên cứng đờ...
Nữ ma đầu: Thiên hạ chẳng có bữa tiệc nào không tàn! Điềm tâm yêu quý của em, em tin rằng chị sẽ có một khởi đầu mới tốt đẹp hơn!
Nữ ma đầu là tên mà gã đặt cho Ninh Tịch trong wechat.
Điềm tâm...?
Thấy hai chữ này cùng với những lời kia thì không hiểu sao Mạc Lăng Thiên cảm thấy căng thẳng, anh ta vội vàng mở bức ảnh đính kèm ra.
Tấm hình đính kèm là một bức tranh tinh xảo, một bức tranh với những gam màu ấn tượng khắc họa một người, căn cứ vào những đặc điểm thì có thể nhận ra ngay người trong tranh chính là Ninh Thiên Tâm...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.