Chương trước
Chương sau
Rõ là Tiểu Đào đang báo cáo mà cuối cùng lại nói lệch chủ đề.
Lâm Chi Chi bên kia điện thoại nghe vậy mà có chút dở khóc dở cười. Dù sao thì ngoại hình của Ninh Tịch cũng như thế, lúc trước khi quyết định làm quản lý của Ninh Tịch, cô cũng đã có chuẩn bị tâm lý cho những chuyện thế này, mà Ninh Tịch cũng đã làm rất khá trong chuyện cẩn thận lời ăn tiếng nói rồi.
Chỉ là không ngờ tránh được mùng một nhưng chạy không thoát khỏi mười lăm, không xảy ra chuyện gì với diễn viên trong nước, vậy mà vào đoàn làm phim Hollywood lại có chuyện…
"Chúng ta chỉ cần quản lí tốt bên mình để không tạo thành lời ra tiếng vào gì là được, còn về phần Orlando thì đạo diễn Martin có tiếng nghiêm ngặt rồi, ông ấy nhất định sẽ trông coi anh ta trong thời gian quay."
Về phần sau khi diễn xong, Ninh Tịch sẽ lập tức rời khỏi đoàn, còn Orlando khi kết thúc phần diễn cũng sẽ về nước, đến lúc đó thì tự nhiên hai người sẽ không có liên hệ gì với nhau nữa thôi.
Nói chuyện với Lâm Chi Chi xong, Ninh Tịch cũng đã an tâm hơn, quả thật chỉ cần cố gắng chịu đựng vài ngày là được rồi, huống hồ người đàn ông như Orlando, tình tới nhanh mà đi cũng rất nhanh.
...
Hai ngày sau, tình tiết kịch bản mới đã được công bố.
Ninh Tịch xem xong liền kinh ngạc không thôi, kịch bản này… còn nặng hơn cô nghĩ nhiều!
Sau khi biết được tin tức, Lâm Chi Chi lập tức điều chỉnh lịch giúp cô để trống ra thời gian.
Cho dù có thể là cuối cùng cũng vẫn bị cắt nhưng cơ hội tốt như vậy cũng đã rất hiếm có rồi, một giây thôi cũng phải tranh thủ.
"Chị Chi Chi, phía đạo diễn Giang bên kia… có tin tức gì không?" Lúc đầu Ninh Tịch đã tự nói với mình đừng nghĩ đến nữa, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi một câu.
"Nghe đồn có thể là Phương Hiểu Văn được, nhưng tạm thời vẫn chưa có tin chính thức, nếu có tin, chị sẽ nói với em ngay." Lâm Chi Chi trả lời.
"Vâng, cảm ơn chị Chi Chi!"
...
Thời gian trôi qua rất nhanh, Ninh Tịch quay phim rất thuận lợi, có sự uy hiếp từ đạo diễn Martin nên Orlando cũng có vẻ tém tém lại.
Đảo mắt, ngày mai đã là cảnh quay cuối rồi.
Vẻ mặt Orlando tràn đầy không nỡ bước đến trước mặt Ninh Tịch: "Tịch, ước gì bộ phim này đừng kết thúc, cứ mãi quay như thế…."
Ninh Tịch cười tủm tỉm: "Người Trung Quốc chúng tôi có một câu, không có bữa tiệc nào mà không tàn, nếu có duyên thì sau này sẽ còn có cơ hội hợp tác, cảm ơn tiền bối Orlando đã chiếu cố trong thời gian này!"
Chắc hẳn vì biết Orlando là tên thích bị ngược nên Ninh Tịch vẫn âm thầm giữ vững hình tượng dịu dàng ngoan hiền, nhưng trước mắt xem ra chẳng có hiệu quả gì mấy.
Chẳng những ánh mắt Orlando nhìn cô không giảm bớt nhiệt mà ngược lại còn càng lúc càng nóng rực…
"Tịch, anh sợ anh không tài nào diễn nổi cảnh ngày mai mất." Orlando âu sầu nhìn khẩu súng trong tay.
Cảnh ngày mai là cảnh Orlando tự tay bắn chết Ninh Tịch…
Vì cái kết này mà Orlando đã ôm biên kịch Charles khóc lóc mấy lần, thậm chí yêu cầu mình bị Ninh Tịch giết cũng được chứ anh ta không tài nào giết được Ninh Tịch, cho dù là đóng phim đi chăng nữa…
Ninh Tịch vô tình liếc nhìn khẩu súng trên tay Orlando, sau đó hơi chau mày, không nén được lại nhìn thêm mấy giây.
Orlando thấy cô hứng thú thì lập tức hớn hở giới thiệu với cô: "Đây là Beretta 92FS! Vua các loại súng đấy! Thân súng được làm từ hợp kim nhôm chuyên dùng chế tạo đồ hàng không đó..."
Chắc hẳn là do đàn ông trời sinh đã có hứng thú với súng nên Orlando có thể thao thao bất tuyệt giới thiệu với Ninh Tịch cả buổi, sau đó mới nói: "Khẩu súng này là giả, nhưng được làm rất giống thật! Vai diễn của em ngày mai cũng có cảnh dùng súng, nào, anh dạy em cách cầm súng nhé!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.