Chương trước
Chương sau
Nói tới thì Quan gia và Lục gia đúng là có mối quan hệ khá lâu năm.
Cha chú của Quan Thụy là thế giao với Lục gia, trong gia tộc Quan thị cũng có mấy người có dính dáng quan hệ thông gia với Lục thị. Chưa kể các mối quan hệ hợp tác làm ăn thì đúng là hai bên quan hệ rất mật thiết, cho dù mấy năm trước Quan gia ở nước ngoài nhưng vẫn chưa từng ngừng qua lại.
Sau khi Quan gia về nước thì có vài chuyện khiến hai nhà nổi lên hiềm khích, nhưng dẫu sao giao tình trăm năm vẫn bày ở đó.
Nhưng mà, tối nay những người có thực lực mơ ước tới vị trí Tộc trưởng phu nhân mắt thấy Quan gia một người một ngựa đoạt trước tiên cơ thì đương nhiên không nhịn nữa mà rối rít để con cháu nhà mình đi lấy lòng Tiểu Thái tử, đồng thời cũng tìm đủ cách ló mặt trước Lục Sùng Sơn và Nhan Như mà tiến cử người của mình.
Còn những người khác thấp bé nhẹ cân hơn cũng tự biết mình là ai, không có đi mơ tưởng cái vị trí kia mà nắm chặt thời cơ mở rộng móc nối mạng lưới giao thiệp.
Phải biết rằng, những người có thể tham dự buổi tiệc này đều là những người đỉnh của đỉnh, nhất là những người thuộc dòng chính của Lục gia và các đại cổ đông, đây đều là những nhân vật thường ngày khó gặp.
Lục Đình Kiêu đáng nhẽ càng phải là đối tượng bị bao vây mời rượu tới tấp, nhưng mà trước mặt vị Tộc trưởng trẻ tuổi này chẳng ai dám làm gì quá đà, bọn họ chỉ đơn giản mời một ly rượu rồi đi.
Đám người hơi có chút mặt mũi thì dè dặt hàn huyên mấy câu, báo cáo tình hình phát triển một chút. Chỉ có những người thuộc dòng chính như Lục Sùng Viễn mới dám cùng cháu mình chuyện trò, hơn nữa còn nhắc đến vài vấn đề nhạy cảm.
"Đình Kiêu này, có câu nói rất hay là thành gia rồi lập nghiệp! Chuyện hôn nhân đại sự của mình thì cháu cũng nên cân nhắc một chút đi, coi như không phải vì mình thì cũng nên vì con!" Lục Sùng Viễn khuyên nhủ rất chân thành, còn thử thăm dò nói một câu: "Chú thấy Quan Tử Dao cũng được đấy! Hai đứa là thanh mai trúc mã, tính tình cũng giống nhau, rất thích hợp đấy!"
Rõ ràng Lục Sùng Viễn theo phe Quan Trí Viễn.
Gần đây Quan Tử Hào nhận được hợp đồng cung cấp vật liệu cho chính phủ thì đối tượng hợp tác của gã chính là chi nhánh do Lục Sùng Viễn phụ trách. Em vợ của Lục Sùng Viễn cũng chính là vợ của Quan Thụy, hai nhà có quan hệ như thế nên đương nhiên ông ta sẽ nói đỡ cho Quan gia.
Hạ Tĩnh Thù ngồi một bên nghiêng đầu hỏi con gái Lục Hân Nghiên: "Hân Nghiên này, sao hôm nay chị Tử Dao của con không đến?"
Lục Hân Nghiên nhìn trái nhìn phải rồi nói: "Chị Tử Dao không đến à? Con có biết đâu..."
Hạ Tĩnh Thù sẵng giọng: "Quan hệ của con với Tử Dao tốt như thế thì sao lại không biết chứ? Chẳng phải đã bảo con mang Tử Dao đến nhà chơi nhiều chút sao? Cuối cùng riết rồi cũng chẳng thấy đâu..."
"Mẹ, đừng làm phiền con nữa! Đã bảo không biết là không biết rồi mà! Con gái mẹ bây giờ đang làm chuyện lớn, con bận lắm!" Lục Hân Nghiên nói rồi dậm chân bỏ chạy.
Dù sao thì Ninh Tịch cũng coi như là đã từng cứu cô một mạng, lần đầu tiên làm ăn thành công trong đời cũng là nhờ Ninh Tịch. Lục Hân Nghiên có không biết điều cỡ nào đi chăng nữa cũng biết không thể giúp người ta đào góc tường của Ninh Tịch được!
Nhưng mà, quan hệ của cô ta với chị Tử Dao rất tốt, ba mẹ lại nghiêng về hướng Quan gia cho nên hôm nay Lục Hân Nghiên cũng chỉ có thể cố gắng trốn tránh, chẳng giúp bên nào cả để sau này đỡ khó ăn nói.
Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì đột nhiên ngoài cửa có người bước vào, mọi người đều quay đầu ra nhìn.
Nhìn xong thì đa số người có mặt đều lộ vẻ trốn tránh, toàn bộ phòng tiệc nhất thời yên tĩnh lại. Một lát sau mới tiếp tục nói chuyện phiếm, chẳng còn ai nhìn ra cửa nữa như thể cố ý tránh người vừa tới kia vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.