Chương trước
Chương sau
Thường Lị lập tức hiểu Ninh Tuyết Lạc muốn gì, cô ta hơi do dự một chút hỏi lại: "Làm vậy thật sao?"
Thường Lị đã sớm biết Ninh Tịch có xuất thân bần hàn lại còn là con nuôi của Ninh gia, nhưng lúc này mà muốn đưa chuyện này đi ra thì không hiểu sao Thường Lị cứ có cảm giác bất an...
"Chẳng phải Ninh đổng đã giao phó không được để người ngoài biết được quan hệ của Ninh Tịch với Ninh gia sao?" Thưòng Lị chần chừ.
"Tôi làm việc có cần chị chõ mõm vào không! Tôi bảo chị làm cái gì thì chị làm đi! còn chưa cút đi làm sao!" Ninh Tuyết Lạc lúc này đã sắp phát điên sao nghe được lời khuyên bảo của ai.
Dù sao trước đây khi Ninh Thu Đồng làm ầm lên thì chuyện Ninh gia có hai người con gái, một là con ruột một là con nuôi cũng đã lộ ra ngoài. Lúc đó vì để chứng minh, Ninh Diệu Hoa với Trang Linh Ngọc đã buộc phải mở họp báo thanh minh, tuyên bố Ninh Tuyết Lạc mới là Đại tiểu thư của Ninh gia. Hơn nữa còn chỉ rõ ra rằng đứa con gái còn lại chẳng qua chỉ là một đứa bé nhận nuôi ở nông thôn chứ không hề có chuyện nhận sai con.
Lúc ấy không ít phóng viên muốn đào xem đứa bé ấy là ai nhưng đều bị Ninh Diệu Hoa đè xuống.
Nhưng mà, một khi chuyện đã có kẽ hở thì bị lộ ra cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi, thậm chí còn có khả năng giới truyền thông sẽ tiếp tục đào bới...
Cho nên, cô ta thà đi trước một bước tự mình thả chuyện này ra ngoài.
Nêu đứa con nuôi này là bất cứ ai khác thì cũng chẳng có gì, nhưng nêu là Ninh Tịch thì sao, nếu là một người cùng ở trong giới giải trí, lại đứng ở phía đối lập với cô ta như Ninh Tịch thì sao!
Như thế thì truyền thông cùng đại chúng sẽ nghĩ gì?
Bọn họ sẽ cho rằng Ninh Tịch là một đứa con nuôi vô liêm sĩ! Ninh gia đã tốt bụng nhận nuôi mà không biết báo ân thì thôi, lại còn mưu toan thay mận đổi đào, tu hú chiếm tổ, không biết vô liêm sỉ giả mạo thiên kim tiểu thư...
Quan trọng nhất là một khi thân phận con nuôi này của Ninh Tịch được chụp xuống thì Ninh Tịch vĩnh viễn nợ Ninh gia công ơn nuôi dưỡng, như thê cũng chẳng khác nào nợ cô ta đâu. Thậm chí, Ninh Tịch ở trước mặt cô ta cũng chẳng khác nào một con nô tỳ hay gã sai vặt cả, Ninh Tịch sẽ mãi mãi thấp hơn cô ta một bậc. Đủ loại mầu thuẫn hay hiềm khích lúc trước cũng sẽ biến thành Ninh Tịch ghen tỵ, không biết điều, vong ân phụ nghĩa...
Ninh Tuyết Lạc tin chắc rằng cả Ninh Diệu Hoa lẫn Trang Linh Ngọc cùng toàn thể Tô gia đều đứng vể phía cô ta, cũng sẽ chứng minh cô ta mới thật sự là Đại tiểu thư của Ninh gia.
Cũng vừa vặn cô ta đang muốn nhân cơ hội này mà giải quyết mọi chuyện tận gốc, trừ bỏ hoàn toàn nỗi lo về sau này mà chân chính trở thành Đại tiểu thư của Ninh gia và từ nay về sau sẽ không còn bất cứ một ai có thể nghi ngờ điểu này!
Thấy thái độ của Ninh Tuyết Lạc quá kiên quyết nên Thưòng Lị cũng hết cách, cô ta nhanh chóng tìm một cái xó không người nào đó mà lén lút gọi điện cho mấy phóng viên trước đây đã sắp xếp tốt.
Cứ ngỡ chuyện Ninh Tuyết Lạc giật giải lần này đã là chuyện mười phần chắc chín, nhưng kết cục thì ba mươi vẫn chưa phải là Têt.
Nhưng trước khi giải Kim Tông diễn ra, bọn họ cũng đã làm ra các biện pháp đề phòng khi xảy ra chuyện không như mong muốn, cũng chính là trường hợp Ninh Tịch lấy được giải thưởng...
Thường Lị nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy lộ chuyện này ra ngoài đối với Ninh Tuyết Lạc mà nói thì cũng có chỗ tốt, hơn nữa còn rất có khả năng sẽ thay đổi được cục diện. Nghĩ nghĩ một hồi Thường Lị cũng yên tâm mà ẩn trong bóng tối xem mọi chuyện phát triền.
Chỉ thấy lúc này, đột nhiên có một phóng viên vóc dáng cao to vọt tới cạnh Ninh Tịch rồi lớn tiêng hỏi: "Ảnh hậu Ninh, cô với Ninh Tuyết Lạc đều là họ Ninh, liệu có phải hai người có quan hệ gì không? có tin đồn rằng cô chính là con nuôi của Ninh gia, đây là thật sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.