Chương trước
Chương sau
Tối hôm đó, Ninh Tịch tìm đến gian phòng mà Tô Diễn hẹn cô là 713, nhưng dường như sau đó lại ngoài ý muốn mà vào phải một gian phòng khác. Tuy không gặp hai gẵ trai bao mà Ninh Tuyết Lạc đã sắp xếp từ trước nhưng lại gặp một tên còn súc sinh cầm thú hơn hai gã trai bao kia.
Nếu là trai bao, chĩ cần bọn họ làm xong chuyện thì tốt xấu cũng sẽ không khiến con gái người ta mang thai, nhưng cái gã đàn ông kia lại chẳng dùng biện pháp gì, chỉ biết ăn xong rồi bỏ chạy, ngay cả cái bóng cũng chẳng thấy đâu.
Sau đó, cuối cùng anh cũng điều tra được đêm đó Ninh Tịch đã vào căn phòng đối diện 713 là phòng 718.
Thấm Viên là một quán bar cao cấp, các phòng đều cần phải được đặt trước, hơn nữa còn có ghi chép tường tận, thê nên chỉ cần điều tra một chút là có thể biết người trong 718 hôm đó là ai.
Nhưng chuyện nào có dễ dàng như thế.
Quả nhiên, sau khi điều tra Lục cảnh Lễ phát hiện ghi chép vể người ở phòng 718 hôm đó đã bị xóa mất không tra ra bất kì dấu vết gì để lại.
Mấy ngày kê tiếp đó, Lục cảnh Lễ bắt đầu dồn hết sức đi thăm dò xem rốt cuộc người trong phòng 718 hôm đó là ai.
Kết quả, tra ngày tra đêm còn tìm cao thủ máy tính để khôi phục dữ liệu bị xóa năm đó nhưng cũng chẳng thu hoạch được gì.
Mắt thấy thời gian một tuần đã hết, Lục cảnh Lễ chỉ có thể ôm đôi mắt gấu mèo đi tìm Lục Đình Kiêu báo cáo tiến độ điều tra.
Lục cảnh Lằ còn chẳng buồn thay đồ, cứ mặc cái áo ngủ mấy ngày không thay rồi lê dép đi trong nhà lóc cóc chạy đi tìm anh trai.
"Anh! Em xin lỗi hu hu hu! Đã nói trong vòng bảy ngày nhất định sẽ bắt được tên cầm thú kia cho anh! Kết quả là tên kia gian xảo quá! Chẳng để lại chút dấu vết gì, chẳng trách Tiểu Tịch điều tra tận năm năm mà chẳng tra được gì! Chắc chắn tên này không phải nhất thời ác ý mà là kẻ phạm tội thành thói! Chắc chắn là một tên ác ma háo sắc!"
Lục Cảnh Lễ ôm một chồng tài liệu nghẹn ngào rơi lệ lên án, khuôn mặt tuấn tú kiêu ngạo giờ này y như anh chàng thư sinh đáng thương bị nữ quỷ hút cạn sinh lực.
Nhìn xem dáng vẻ sứt đầu mẻ trán này của Lục cảnh Lễ, Lục Đình Kiêu có chút kinh ngạc, điều tra tin tức là lĩnh vực mà Lục cảnh Lễ am hiểu nhất, huống chi anh cũng đã tạo điều kiện thuận tiện nhất cho rồi, vậy mà mất tới bảy ngày cũng không điều tra ra nổi gã đàn ông đêm đó là ai?
"Điều tra đến chỗ nào." Ngồi trước bàn làm việc lạnh lẽo, Lục Đình Kiêu lạnh lùng hỏi.
Lục cảnh Lễ vội đặt chồng tài liệu xuống trước mặt Lục Đình Kiêu: "Em đã khoanh vùng đối tượng rồi nhưng vẫn không điều tra ra nổi tên đó là ai! Hệ thống bảo mật của Thấm Viên vô cùng tân tiến, cho dù có là hacker siêu đẳng thì cũng không thể yên lặng xóa hết dấu vết, không khôi phục nổi thế này."
Ánh mắt Lục Đình Kiêu nhanh chóng quét qua ngày tháng cùng với số phòng.
Vừa thấy rõ ngày và số phòng kia, khuôn mặt lạnh băng trước nay không đổi vì bất cứ cái gì của Lục Đình Kiêu đột nhiên biến đổi.
Vì Lục cảnh Lễ kích động quá nên nhất thời không chú ý, vẫn còn đang mải lải nhải: "Bây giờ em có thể chắc chắn tối đó Ninh Tịch vào phòng 718 và chắc chắn người trong phòng 718 là tên cầm thú mà chúng ta cần tìm, chỉ là không biết hắn ta là ai... anh... anh có nghe em nói không vậy?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.