Chương trước
Chương sau
Đường Lãng tựa vào cửa, khóe miệng giật giật: "Đại khái thôi đi có được không, không biết còn tưởng hai người muốn bỏ trốn vì tình yêu đấy! Nhanh lên chút đi! Nếu làm kinh động đển Đường Dạ thì người xui xẻo là tôi đây này!"
Ninh Tịch kéo theo Annie, nhanh chóng chạy theo Đường Lãng ra ngoài.
Ba người thuận lợi ra được đến cổng lớn, kết quả vừa ra khỏi cửa lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Chỉ thấy Mười sáu cả người đầy máu đang lảo đảo chạy về phía họ...
Ninh Tịch, Đường Lãng và Annie đều sợ phát khiếp, Mười Sáu thấy Ninh Tịch và Đường Lãng lén đưa Annie chạy ra ngoài cũng tỏ ra kinh ngạc. Nhưng cô cũng không kịp nghĩ nhiều nữa, xanh mặt hoảng hổt nhìn về phía nguy hiểm đang dần áp sát phía sau...
Đúng vào lúc này, một chưởng vô cùng ác liệt tấn công về phía Mười Sáu, Mười sáu đang trên bờ tuyệt vọng.
Ngay lập tức, Ninh Tịch kéo Mười sáu ra phía sau cô rồi tóm Đường Lãng quăng tới phía trưốc.
"Đệch! Con bà nó chứ Đường Tịch!!!" Không ngờ con nhỏ này lại lấy anh ra làm lá chắn.
Đường Lãng vừa chửi rủa vừa xông lên tiếp chiến.
Sau khi nhìn rõ đối thủ là ai, Đường Lãng trợn tròn mắt, hai chân nhũn ra: "Đường... Đường Dạ..."
Giờ khắc này, hai mắt Đường Dạ đỏ ngầu, không hề đeo kính, rõ ràng đã hoàn toàn đánh mất lí trí...
"Mẹ nó! Tên này bị sao vậy?" Đường Lãng vừa kêu la vừa vội vàng ứng phó với những đợt công kích gần như phát điên của Đưòng Dạ.
Mười Sáu không khỏi sợ hãi nhìn về phía "người đàn ông" vừa cứu cô ta, vẻ mặt ngơ ngác hồi lâu mãi mới phản ứng lại được: "Đường... Đường Tịch..."
"Chuyện gì thê này? Sao Đại sư huynh lại muốn giết cô?" Ninh Tịch cau mày hỏi.
Lúc này Mười sáu mói hoàn hồn lại: "Tôi không biết, tự dưng anh Dạ phát điên lên tấn công tôi... như thể bị kích thích vậy..."
"Bị kích thích?" Ninh Tịch bất chợt thay đổi sắc mặt.
Trước đây Đường Dạ cũng từng xảy ra tình trạng này, nhưng cực ít, rốt cuộc chuyện gì khiến huynh ấy bị kích thích đến mức này?
"Đường Tịch! còn không mau tới đây giúp ông! Ông đây sắp bị muội hại chết rồi!!!"
Cách đó không xa, Đường Dạ đang phát điên lên từng bước ép lùi Đường Lãng, buộc anh ta phải gào lên một cách tuyệt vọng.
Đối diện với một kẻ đã hoàn toàn đánh mất lí trí như Đường Dạ cũng là quá sức đối với Đường Lãng. Huống hồ cũng không biết cái tên Đường Lãng này làm sao, rõ ràng lúc trước còn nói sẽ cố gắng luyện công, kết quả ngày nào cũng chỉ ăn chơi lêu lổng vất vưởng.
Ninh Tịch biết trong lòng Đường Lãng có tâm sự, nhưng tên này lúc nào cũng trưng ra cái vẻ cà lơ phất phơ, lần nào truy hỏi cũng chuyển chủ đề, đây rõ ràng là không muốn nói nên cô cũng hết cách.
"Annie, trông Mười sáu cho anh." Ninh Tịch cẩn thận đỡ Mười Sáu xuống sofa, sau đó nhanh chóng tham gia vào cuộc chiến.
Lần trước Mười Sáu đã so chiêu với Đường Tịch, biết thân thủ của Đường Tịch đã thụt lùi đến mức thảm hại, lúc này chỉ biết lo lắng nhìn theo...
Kết quả lại phát hiện, vì có sự tham gia của Đường Tịch, cuộc chiến trong phút chốc đã có chuyển biến.
Chỉ mấy tháng ngắn ngủi không gặp, thân thủ của Đường Tịch đẵ tiến bộ thần tốc, hơn nữa động tác của cô có hơi kì lạ, không giống với những thế võ trước đây, trước giờ chưa từng thấy...
Ngay đến cả Đường Lãng cũng phải giật mình: "Đệch! Con nhóc thối! Muội học trộm được ở đâu đấy? Sao huynh chưa thấy mấy chiêu này bao giờ, đã có một sư phụ như huynh thế này rồi còn dám đi học lén người khác à?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.