Chương trước
Chương sau
Lục Cảnh Lễ thất vọng cúp máy, tủi thân nhìn ông anh đang ngồi trên ghê salon: "Tiểu Tịch Tịch bảo muốn học lời thoại nên không đến, cơ mà thời gian ăn cơm vẫn phải có chứ? Là em nhạy cảm quá hay sao mà em cứ có cảm giác Tiểu Tịch Tịch cố ý không đến..."
Lục Đình Kiêu không nói gì nhung ánh mắt đã hơi trầm xuống.
Lục Cảnh Lễ sờ cằm rồi trầm ngâm nói: "Em có cảm thấy Tiểu Tịch Tịch có chỗ nào sai sai... Lúc sáng đã thấy không được bình thường rồi... em thấy chị ấy rất sợ anh, trốn tránh anh, vừa thấy anh đã có cảm giác chột dạ..."
Theo một cách nào đó thì cảm giác của Lục cảnh Lễ thật sự quá sâu sắc.
Tâm tình xoắn xuýt của Ninh Tịch với Lục Đình Kiêu đã được anh ta tổng hợp đầy đủ.
Bị Lục Cảnh Lễ nói thẳng ra như vậy thì sắc mặt của Lục Đình Kiêu càng thêm khó coi.
Lục Cảnh Lễ thấy mặt mũi anh trai mình không ổn liền lò dò hỏi: "Anh, chẳng lẽ anh với Tiểu Tịch Tịch cãi nhau à?"
Câu trả lời của Lục Đình Kiêu chính là cái liếc mắt sắc lẻm.
Lục cảnh Lễ lập tức ho "khụ" một cái: "Thật là thật là, em sai rồi, hai cái máy sản xuất thức ăn cho chó như hai người thì sao mà cãi nhau được! Nhưng mà không cãi nhau thì là có chuyện gì? Anh hai, anh phải nói rõ cho em biết! Nếu không thì em không phân tích tình hình giúp anh được đâu! Không phải em nói linh tinh đâu nhé, trong tình yêu mấy loại chuyện nho nhỏ cũng có thể là chuyện động trời đó! Em thật sự cảm thấy Tiểu Tịch Tịch có cái gì đó không đúng lắm..."
Yên lặng một lúc xong, Lục Đình Kiêu nói: "Tâm trạng gần đây của cô ấy... quả thật không bình thường... bắt đầu từ hôm cô ấy uống say ỗ quán bar..."
Lục Đình Kiêu miết mi tâm một cái rồi từ từ nói ra tình trạng của Ninh Tịch hai ngày gần đây. Anh nói rất cặn kẽ, nói cho Lục cảnh Lễ nghe cũng là nói cho chính mình nghe.
Trạng thái gần đây của cô quả thật khiến anh vô cùng lo lắng.
Lục cảnh Lễ sờ sờ cằm: "Ồ, tổng kết lại thì như sau, đầu tiên là Tiểu Tịch Tịch uống rượu mua say, sau đó phóng xe như điên rồi đánh nhau với đám côn đồ... Này, tâm trạng quả nhiên không tốt. Sau đó thì bắt đầu có dấu hiệu trốn tránh anh... quan trọng nhất là chị ấy đột nhiên rất trịnh trọng hẹn gặp anh vào cuối tuần, còn bảo là có chuyện muốn nói với anh..."
Nói tới đây không biết Lục cảnh Lễ nghĩ tới cái gì mà sắc mặt đại biến, biểu tình như sắp sụp đổ nhìn về phía ông anh ruột của mình rồi thốt lên: "Thôi toi rồi!!!! Toi rồi! Anh Hai, chắc không phải là... là... là Tiểu Tịch Tịch muốn chia tay anh đấy chứ?"
Vừa dứt lời thì nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm mạnh xuống...
Lục cảnh Lễ nhận ra mình vừa lỡ lời nói ra lời "đại nghịch bất đạo" thì vội vàng lấy tay bịt miệng lại, len lén đưa mắt nhìn về phía ông anh trai yêu quý đã "hắc hóa*" trong nháy mắt...
*Hắc hóa: biến đổi theo chiều hướng xấu.
Ôi mẹ ơi! Sợ quá đi...
Chỉ đoán bừa thôi mà anh Hai đã như muốn đồ sát chúng sinh thê này, nêu Tiểu Tịch Tịch đòi chia tay thật thì còn ai sống nổi không!
Nhưng mà, từ các dấu hiệu trước mắt mà nói thì chỉ có thể có một kết luận này mà thôi!
Tiểu Tịch Tịch hết hứng thú muốn chia tay, nhưng thấy anh Hai đối xử với chị ấy tốt quá nên mới dẫn đến tình trạng xoắn xuýt như thê! Nhưng chuyện tình cảm sao có thể miễn cưỡng, cho nên chị ấy mới hẹn gặp cuối tuần để nói rõ ràng cho anh Hai...
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi Lục cảnh Lễ đã viết lên một kịch bản hoàn chỉnh.
Toi rồi! Toi rồi... phải làm sao bây giờ...
Lục Cảnh Lễ quyết định phải trấn an anh trai mình trưốc đã: "Hì... ha ha... anh này... là do em ảo tưởng hơi quá thôi... chắc tại dạo này em xem phim cẩu huyết lúc 8 giờ tối hơi nhiều... Sao Tiểu Tịch Tịch có thể chia tay anh chứ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.