Chương trước
Chương sau
Một lát sau, Ninh Tịch thay đồ xong bước ra ngoài, trên người cô là bộ lễ phục màu xanh lam bồng bềnh đầy tiên khí thêu hoa nhỏ. Đôi bông tai dài cùng màu, đôi giày cao gót nhọn màu bạc đính hoa như càng tăng thêm vẻ lỗng lẫy của cô.
Chỉ cần là người có mắt nhìn đều có thể nhận ra được tất cả những thứ Ninh Tịch mặc trên người này đều là những món hàng quý giá với số lượng giới hạn.
Bộ váy là thiết kê cao cấp của nhãn hiệu nổi tiếng ES, giày cao gót là bộ sưu tập Eden của Ralp, bông tai là thiết kê thủ công của nhà thiết kê hàng đầu trong nước.
Ninh Tịch vừa mới bước ra, hai mắt Ninh Thu Đồng liền sáng lên: "Đẹp! Rất đẹp!"
"Đều là do cô có mắt thẩm mỹ thôi ạ!" Ninh Tịch cười nói.
"Cái con bé này miệng cũng ngọt lắm mà, vậy mà sao quan hệ trong nhà lại kém vậy chứ!" Ninh Thu Đồng thở dài.
"Cháu chỉ thích nói ngọt với người cháu thích thôi ạ!"
Ninh Thu Đồng được nịnh thì liền cười đến rạng rỡ: "Qua đây, cô tạo kiểu tóc cho cháu."
"Vâng ạ." Ninh Tịch ngồi xuống trước bàn trang điểm.
Ninh Thu Đồng cầm lấy lược, nhẹ nhàng chải tóc cho cô: "Đợi chút nào, cô phải nghĩ xem nên làm kiểu tóc gì cho cháu đây. Nhưng mà, tố chất cháu tốt thế này, làm thế nào cũng đều đẹp cả, haizz,cô lại chẳng có chỗ mà phát huy rồi..."
Ninh Tịch nhìn vẻ mặt từ ái của Ninh Thu Đồng ở trong gương, mái tóc được bàn tay ấm áp của Ninh Thu Đồng khẽ nâng lên, trong lòng cô bỗng có cảm giác không nói nổi thành lời...
Phát hiện ra vẻ mặt Ninh Tịch không đúng với đôi mắt hơi ửng đỏ, Ninh Thu Đồng lập tức khẩn trương hỏi: "Tiểu Tịch, cháu làm sao thế?"
Ninh Tịch vội vàng lắc đầu: "Không có chuyện gì đâu cô, chắc do tối qua cháu ngủ hơi muộn nên mắt hơi khó chịu thôi ạ."
cùng lúc đó, tại sảnh diễn ra yến hội, mọi người đang nói chuyện phiếm, uống rượu gia tăng tình cảm, không chỉ nói chuyện làm ăn mà còn cả làm mai mối cho con cháu trong nhà, không khí vô cùng sôi nổi.
Khuôn mặt Trang Linh Ngọc đầy tự hào dắt Ninh Tuyết Lạc đi xã giao khắp nơi, cho dù là tới chỗ nào thì tất cả mọi người đều tỏ vẻ lấy lòng, ra sức khen ngợi.
"Ninh phu nhân này, bao giờ thì mới được uống rượu mừng của con gái bà đây?"
"Haizz, đáng tiếc, tên nhóc con vô dụng nhà tôi không may tới muộn một bưốc mất rồi!"
"Ninh phu nhân thật là có phúc, chồng thì dịu dàng săn sóc, con gái thì lại nổi trội như thê này, đã thê còn có cậu con rể tốt hiếm gặp nữa chứ!"
Trang Linh Ngọc đưa mắt nhìn cô con gái đang mặc một chiếc váy trắng cao quý bên cạnh mình rồi vỗ lưng cô ta nói: "Thành tựu lớn nhất đời tôi chính là có cô con gái ngoan thế này đấy!"
Ninh Tuyết Lạc ngại ngùng chớp mắt: "Có thể làm con gái của mẹ mới là phúc phận của con ạ!"
Mọi người xung quanh thấy quan hệ giữa hai mẹ con tốt như thế thì khuôn mặt cũng đầy vẻ hâm mộ. Cũng khó mà trách được bọn họ, trong vòng luẩn quẩn của giới thượng lưu, phần lớn con cái trong nhà đều bất hòa, phản nghịch hoặc tùy hứng chứ nào có ai có đứa con ngoan ngoãn nghe lời vậy chứ!"
"Linh Ngọc, nghe nói cô em họ chồng cô vẫn luôn ở nước ngoài về nước rồi đó hả?" Lúc này, có một vị phu nhân tới cạnh Trang Linh Ngọc hỏi thăm.
"ừm, về rồi." Nhắc đến cô em chồng này, vẻ mặt Trang Linh Ngọc chẳng có gì tốt đẹp nữa cả.
"Ài, vừa hay phía chồng tôi có một hạng mục đang tìm người hợp tác, Linh Ngọc này, cô có thể dẫn tôi qua đó làm quen một chút được không?" Vị phu nhân kia bèn nhân cơ hội đưa ra yêu cầu.
Trang Linh Ngọc khẽ chau mày lại, đang muốn nói gì đó thì cả phòng tiệc vốn đang nói cười ồn ào bỗng chợt im lặng hẳn.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn về phía cửa ra vào của phòng tiệc.
Chỉ thấy một vị phu nhân mặc bộ váy dài màu vàng kim, bên cạnh bà là một cô gái tuyệt đẹp, hai người đang từ từ tiên vào...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.