Chương trước
Chương sau
"Haiz, lần này lại nợ cô bé kia một cái nợ nhân tình nữa rồi..." Trang Liêu Nguyên thở dài.
Trang Khả Nhi vô cùng cảm kích Ninh Tịch, đây là lần đầu tiên cô gặp được người giống như vậy. Người khác chỉ cần tốt với cô ấy một chút thì cô đã hận không thể giao cả tim phổi ra báo đáp người ta.
Trang Liêu Nguyên nhìn con trai mình: "Chuyện mày nói tao sẽ giúp mày sắp xếp, chỉ cần lần mày thành tâm muốn thay đổi thì muốn cái gì cũng được! Còn nữa, mai là thứ bảy, mày bớt chút thời gian qua viện điều dưỡng thăm ông nội, để ông an tâm một chút! Chuyện ngày hôm qua mày cũng có thể nói với ông nhưng đừng có mà nói như vừa nãy... dọa tao suýt nữa thì làm thịt mày luôn, ông nội mày còn có bệnh tim đấy!"
"Con biết nên nói thế nào ạ!"
"Biết thì tốt, mau đi xử lý vết thương đi!"
"Vâng."
...
Đêm khuya, Trang Liêu Nguyên chắp tay sau lưng đứng bên cửa sổ, vẻ mặt ông vô cùng phức tạp nhìn về bóng đêm mịt mờ ở bên ngoài.
Hy vọng lần này Vinh Quang có thể thật sự trưởng thành...
Là người thì ai cũng phải trải qua sóng gió rồi mới trưởng thành được, còn Ninh Tịch thì sao... để sống tới hôm nay thì đứa bé kia đã phải trải qua những gì?
...
Ngày hôm sau.
Tại trụ sở chính của History ở Đế Đô.
Ninh Tuyết Lạc âm trầm nhìn Đới Uy và những nhân viên nòng cốt cấp cao.
Chuyện phía Trang gia xôi hỏng bỏng không, mà History gần đây lại liên tục gặp trắc trở. Đặc biệt là mảng trang phục, hoàn toàn không đạt được chất lượng như trước đây. Cho dù phòng thiết kế cứ cách một thời gian lại có sản phẩm mới nhưng không có bộ nào là tạo được điểm nhấn. Chưa kể, Tắc Linh với mấy tạp chí thời trang cứ cắn mãi không buông đẩy History đến đầu sóng ngọn gió.
Đới Uy là người đứng đầu của phòng thiết kế, tất nhiên gã biết vấn đề xảy ra là do mình. Nếu History vẫn không đưa ra được những mẫu thiết kế chất lượng cao thì e là chẳng bao lâu nữa sẽ bị Tắc Linh vượt mặt.
Nói đến lo lắng, chắc chẳng ai so được với Đới Uy.
"Cậu có gì muốn nói?"
"Sếp... thật ra thì phòng thiết kế gần đây..."
Gã ta vừa mới định giải thích thì Ninh Tuyết Lạc đã lập tức vung tay ngắt lời.
"Tôi không muốn nghe cậu giải thích, tôi chỉ cần kết quả." Giọng điệu Ninh Tuyết Lạc rất lạnh lùng: "Những mẫu thiết kế mới của Tắc Linh rất được hoan nghênh, đây là đả kích rất lớn với History, định mức thị trường cũng bị bọn họ chiếm hơn nửa vậy mà phòng thiết kế mấy người đang làm cái gì?"
"Không sai, nói cho cùng thì nguyên nhân đẩy chúng ta đến đầu sóng, ngọn gió thế này chính là phòng thiết kế... là trách nhiệm của phòng thiết kế, chuyện này hẳn là do trưởng phòng thiết kế Đới Uy chịu trách nhiệm." Một vị nhân viên cấp cao lên tiếng.
Đới Uy hung hăng trợn mắt trừng người kia một cái rồi đưa mắt nhìn về phía Ninh Tuyết Lạc, trong lòng lo sợ muốn chết.
"Người tôi bảo cậu tìm đã có tin tức gì chưa?" Ninh Tuyết Lạc hỏi.
Đương nhiên Đới Uy biết người Ninh Tuyết Lạc đang nói đến là ai, đó chính là người được gọi là quỷ tài* ở Ý - Hàn Kiêu.
*Quỷ tài: Thiên tài giải quyết vấn đề theo lẽ thường; quỷ tài thì không đi theo lẽ thường nhưng vẫn giải quyết được vấn đề, làm người khác nể phục.
Chỉ có điều, Hàn Kiêu trong giới thiết kế thời trang chỉ là một đóa hoa quỳnh sớm nở tối tàn, anh ta đã sớm bị loại khỏi cái giới này lâu rồi, bây giờ không còn khả năng như trước kia. Huống hồ, Đới Uy hoàn toàn không muốn đến gần một kẻ điên cho nên lúc Ninh Tuyết Lạc yêu cầu tìm người gã ta cũng chẳng để trong lòng.
Dĩ nhiên nguyên nhân trọng yếu nhất vẫn là, gã ta lo sợ địa vị của mình sẽ bị ảnh hưởng...
Tìm một quỷ tài về gây khó dễ cho đội thiết kế của mình? Gã cũng không rảnh đến nỗi tự mua dây buộc mình như thế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.