Chương trước
Chương sau
Quan Tử Dao nghe vậy thì mặt hơi hơi đổi sắc nhưng lại cũng nhanh chóng lấy lại sự trấn tĩnh vốn có: "Mấy hôm nay tâm trạng của em không tốt, Dung Dung vẫn luôn ở cạnh em... có thể là do em uống hơi nhiều rồi lỡ nói chuyện giữa em và Lục Đình Kiêu cho em ấy... Em ấy muốn bênh vực em nên mới đi tìm Ninh Tịch nói những lời đó, tất cả chỉ là ngoài ý muốn mà thôi! Bây giờ anh lại còn nghi ngờ em, ngờ vực rằng tất cả chuyện này đều là do em sai khiến sao?"
Thấy ánh mắt tổn thương của Quan Tử Dao, hai bàn tay bên hông Mạc Lăng Thiên khẽ siết chặt lại: "Anh xin lỗi… Hôm nay... suýt nữa Ninh Tịch đã gặp chuyện không may… Em cũng biết mà, tấm thiệp mời đó là anh đưa cho em… Nhỡ như Ninh Tịch xảy ra chuyện gì… thì anh có chết muôn lần cũng không rửa được tội…"
Nét mặt Quan Tử Dao hơi cứng lại, bước tới trước mặt Mạc Lăng Thiên kéo lấy tay anh ta: "Lăng Thiên, em xin lỗi, là em liên lụy đến anh rồi… Nhưng đây hoàn toàn là lỗi của em, chẳng liên quan gì đến anh hết, anh không cần phải tự trách mình đâu!"
Mạc Lăng Thiên nhìn cô gái trước mặt, đôi mắt rũ xuống đầy vẻ giằng co… Tử Dao… Anh thật sự có thể tiếp tục tin tưởng em được sao?
"Lăng Thiên, chuyện này quả thật chỉ là ngoài ý muốn thôi, nhưng bởi vì Lục Đình Kiêu tức giận quá nên mới nghĩ đó là mưu sát... thế này thì cũng nghiêm trọng quá rồi! Lăng Thiên, anh nghĩ cách giúp em với được không? Dù sao thì Dung Dung cũng là theo em tới, cũng là do em liên lụy nó… Em ấy còn trẻ như thế, nếu chỉ vì chuyện này mà rơi vào cảnh tù đày thì cả đời này của em ấy coi như hỏng hết rồi!" Quan Tử Dao sốt ruột nói.
Bây giờ việc cấp bách nhất là nhanh chóng cứu Tào Lệ Dung ra trước khi cô ta khai ra bọn họ!
Nhưng mà, cả nhà cô ta đều nằm trong tay bọn họ rồi, chắc hẳn cô ta sẽ không làm chuyện ngu ngốc như thế đâu, chỉ là... để phòng chuyện ngoài ý muốn thôi.
Mạc Lăng Thiên - người xưa nay vẫn luôn nghe những gì Quan Tử Dao nói, chỉ cần là chuyện của cô ta thì sẽ không do dự mà lao vào giúp, giờ đây lại day day trán: "Anh xin lỗi, lần này anh không thể giúp được thật! Em cũng biết tính Lục Đình Kiêu rồi đấy, Ninh Tịch lần này suýt mất mạng, cậu ấy sẽ không dễ gì mà thả người đâu. Về phía cảnh sát... thì cho dù là anh cũng không thể nào nhúng tay vào được!"
"Nếu thế thì phải làm sao bây giờ, Dung Dung cũng chỉ đến đây chơi vài bữa mà thôi, thế mà giờ lại xảy ra chuyện này, em biết ăn nói sao với bố mẹ con bé đây…" Quan Tử Dao đưa tay đỡ trán, cả người liêu xiêu sắp đổ.
Chuyện hôm nay cứ dần dần thoát khỏi sự khống chế của cô ta từng bước một, từng bước một... Cô ta đã sắp không thể chịu nổi nữa rồi…
Mạc Lăng Thiên vội vàng đỡ lấy cô ta, lựa lời an ủi: "Tử Dao, em cũng đừng lo lắng quá! Cũng may trước mắt Ninh Tịch đã qua cơn nguy hiểm... Theo lời em nói thì Dung Dung và Ninh Tịch cũng chỉ là to tiếng với nhau một chút mà thôi, cũng chẳng có ý đồ hại người gì! Phía cảnh sát điều tra xong rồi thì cũng không làm khó cô ấy đâu... Cho dù có bị Lục Đình Kiêu làm khó thì cùng lắm cũng chỉ phán là cố ý gây thương tích thôi mà…"
Cánh tay đỡ trán Quan Tử Dao che khuất đôi mắt ngập ý lạnh, Mạc Lăng Thiên nói không sai, chỉ e rằng lần này Lục Đình Kiêu sẽ không dễ gì bỏ qua, có tìm ai cũng vô dụng mà thôi…
Bởi vì kế hoạch hôm nay là để...
...
Đêm khuya, trong trại tạm giam.
Quan Thụy vận dụng tất cả các thủ đoạn mà vẫn không thể cứu Tào Lệ Dung ra ngoài, chỉ lấy được mấy phút đồng hồ để nói chuyện.
"Rốt cuộc tại sao lại thành thế này, nói rõ cho chú, mau!" Sắc mặt Quan Thụy vô cùng âm trầm.
Sau khi xảy ra chuyện ông ta đã xem đi xem lại camera nhiều lần, mọi hình ảnh đều cho thấy đúng là Tào Lệ Dung đích thân đẩy Ninh Tịch xuống thật, có muốn cãi cũng không thể cãi được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.