Chương trước
Chương sau
Trang Tông Nhân nghĩ nghĩ một chút vẫn thấy không yên lòng, ông lại hỏi: "Vậy hiện giờ cháu đang ở đâu? Ở chỗ do công ty sắp xếp sao?"
"Trước thì vẫn ở nhà của công ty, nhưng mà gần đây cháu dọn nhà rồi, doanh thu của Studio cháu dạo này cũng không tệ nên tự mua nhà mới ạ." Ninh Tịch trả lời.
Trang Tông Nhân nghe vậy thì nhất thời an tâm hơn: "Tuổi còn trẻ mà đã có thể tự lực cánh sinh như thế, đúng là rất giỏi!"
Nói xong ông liếc nhìn thằng cháu trai không nên thân của mình một cách khinh bỉ.
Trang Vinh Quang: "..."
Cậu đây đã yên lặng ăn cơm không nói một lời rồi mà, tại sao nằm không cũng trúng đạn?
Cô ta sinh ra là để khắc cậu ta có đúng không?
"Gần đây ở cùng Tiểu Lục có tốt không? Thằng nhãi kia có bắt nạt cháu không? Lần trước Khả Nhi nói nó bắt cá hai tay là sao?" Trang Tông Nhân cuối cùng cũng hỏi ra vấn đề ông quan tâm nhất.
Ninh Tịch họ nhẹ một cái rồi vội vàng nói: "Bọn cháu tốt lắm ạ, chuyện lần trước chỉ là hiểu nhầm thôi! Đã giải thích rõ rồi!"
"Vậy thì tốt... vậy thì tốt..." Trang Tông Nhân lầm bầm, không biết ông nghĩ tới cái gì mà vẻ mặt có chút nghiêm trọng.
Thân phận của Tiểu Tịch bây giờ là con nuôi của Ninh gia, lấy gia thế của Lục Đình Kiêu thì chắc chắn Lục Sùng Sơn với Nhan Như Ý sẽ không dễ dàng mà đồng ý chuyện của hai đứa được.
Năm đó ông đã thề không nhúng tay vào chuyện của Trang Linh Ngọc nữa, mà Ninh Tịch lại là con gái của nó nên thật sự rất là phức tạp...
Nhưng mà... tim người dẫu sao cũng là làm từ thịt, nhìn đứa cháu ngoại vừa ngoan lại có dáng dấp giống A Từ thế này làm sao ông có thể nhẫn tâm mặc kệ chứ...
Bữa cơm này Trang Khả Nhi loáng thoáng phát hiện thái độ của ông nội và cha đối với Ninh Tịch có chút không đúng lắm.
Nhưng mà rốt cuộc không đúng ở chỗ nào thì cô cũng chỉ nghĩ được là vì Ninh Tịch đã từng cứu ông nội nên hai người họ phá lệ nhiệt tình...
...  
Căn biệt thự mà Ninh Tịch mới mua có cái tên rất dễ nghe, tên là Đào Hoa Ổ.
Sau khi hệ thống an ninh được lắp đặt xong thì Ninh Tịch báo với Lâm Chi Chi chuyện đổi nhà, sau đó chọn một hôm chuyển qua.
Chỉ cần Ninh Tịch vẫn là người của công ty thì căn hộ ở Châu Giang Đế Cảnh này vẫn là của cô, cho nên có vài món không tiện mang đi thì vẫn có thể để nguyên ở đó.
Hiệu suất làm việc của công ty chuyển nhà không tệ, nhanh chóng đã chuyển xong.
Lúc dọn đồ Ninh Tịch mới bất ngờ phát hiện ra một món đồ khá phiền phức.
Đó là một viên... kim cương cực bự...
Cái món đồ chơi này là do tên Vân Thâm kia gửi tặng hôm đầu tiên cô vào đoàn làm phim đây mà, về sau cô vẫn luôn tìm cơ hội để trả lại nhưng vẫn chưa tìm được thời cơ thích hợp.
Khép nắp thùng lại, Ninh Tịch nhìn quanh một hồi chắc chắn không có gì xót lại nữa rồi mới đi xuống lầu.
"Cô có còn đồ gì nữa không?" Công nhân dọn nhà hỏi.
"Đi thôi, không còn gì đâu!"
"Được rồi!"
Ninh Tịch đang định lên xe rời đi thì đột nhiên bị một người gọi lại.
"Ninh Tịch!"
Ninh Tịch quay đầu lại theo bản năng, sau đó thì thấy Ninh Diệu Hoa.
"Ninh tổng gọi tôi?"
"Cái gì mà Ninh tổng chứ! Ba là ba của con mà!" Ninh Diệu Hoa có vẻ không vui, mắt ông ta quét qua cái xe tải chất đầy đồ sau lưng Ninh Tịch: "Con muốn làm gì đây? Dọn nhà?"
"Có vấn đề?"
"Vừa hay, con dọn về nhà ở đi! Lần này ba tới đây là để nói chuyện này!" Ninh Diệu Hoa nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.