Chương trước
Chương sau
Chọn tiếp…?
Trang Vinh Quang nghe vậy thì sửng sốt một hồi rồi nôn nóng đi tới đi lui trong phòng nghĩ cách, cái đầu cũng sắp bị vò thành tổ quạ đến nơi.
Sở trường của cậu ta ngoài game ra còn có gì nữa nhỉ?
Đua xe?
Đúng! Kỹ thuật đua xe của cậu ta cũng không tồi!
Nhưng trông tên này cũng có vẻ như biết chơi, nếu so cái này thì mạo hiểm quá, không nên không nên…
Đánh bài, cưỡi ngựa, chọi gà, chơi xúc xắc... Trang Vinh Quang nghĩ mãi cũng không nghĩ ra được trò gì mà có thể chắc chắn thắng được Ninh Tịch!
Cuối cùng… sắc mặt Trang Vinh Quang càng lúc càng khó coi, bởi vì cậu ta phát hiện mình chẳng giỏi cái gì cả.
Đang lúc gấp gáp xoay vòng vòng, trong đầu Trang Vinh Quang đột nhiên lóe lên một ý tưởng: "Đúng rồi, bắn súng! So tài bắn súng!"
Nghe lời này của Trang Vinh Quang xong vẻ mặt Ninh Tịch có hơi bất ngờ: "Bắn súng… sao lại chọn món này?"
Chàng trai, thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa cứ đâm đầu vào là sao vậy hả?
Trang Khả Nhi cũng có chút bất ngờ nhìn Trang Vinh Quang: "Tài bắn súng của em trai em cũng không tệ lắm…"
Nhưng mà... không phải nó sống chết không muốn đụng vào sao? Sao hôm nay lại…
"Cái gì mà cũng không tệ lắm! Là thiên phú dị bẩm từ trong trứng nước đó có được không hả?"
Cuối cùng Trang Vinh Quang cũng tìm được thế mạnh mà cậu ta có thể đè bẹp được đối phương, lập tức phấn chấn lại mà liếc xéo Ninh Tịch: "Nãy mày bảo so cái gì cũng được, giờ nếu mày mà đổi ý thì đồng nghĩa với việc mày nhận thua!"
Ninh Tịch mỉm cười: "Vì Khả Nhi, dù phải xông pha khói lửa anh đây cũng quyết không chối từ."
"Hi vọng mày vẫn có thể tiếp tục dẻo mồm dẻo miệng như thế!" Trang Vinh Quang nghiến răng "hừ" một tiếng, khinh bỉ nhìn cô: "Còn nữa, phải nói rõ trước với mày một chuyện, thi bắn súng lần này sẽ dùng súng thật đạn thật, không phải là cái trò súng hơi trước đây mà mày hay chơi đâu! Địa điểm là ở sân bắn Phương Bắc!"
Ánh mắt Ninh Tịch lóe sáng: "OK!"
Sân bắn quốc gia chuyên nghiệp nhất trong truyền thuyết, lần trước Trang Liêu Nguyên mời cô qua chơi, có điều cô vẫn chưa có thời gian tới đó, vừa hay nhân cơ hội này qua đó luyện tay một chút vậy.
"Em cũng đi nữa!" Trang Khả Nhi sợ hai người này lại gây chuyện, bèn quyết đoán bám theo. Nói đúng hơn thì là sợ em trai mình càn quấy quá khiến Ninh Tịch bị thiệt.
"Em còn đang bệnh, phải nghỉ ngơi nhiều một chút chứ." Ninh Tịch chau mày nói.
"Không sao đâu ạ, em ngủ cả tối rồi, bây giờ đã tốt hơn nhiều, vừa hay ra ngoài vận động một chút!"
"Vậy cũng được, em mặc nhiều quần áo một chút."
"Vâng!"
...
Trang Vinh Quang nhìn hai người anh anh em em đằng trước mà trong lòng vô cùng giận dữ, cậu ta hạ quyết tâm lần này phải chỉnh chết tên khốn này để hắn ta không bao giờ dám xuất hiện trước mặt chị cậu nữa!
Nửa tiếng sau, ba người đã tới sân bắn Phương Bắc.
Trang Vinh Quang gọi một cú điện thoại, sau đó liền có một người trẻ tuổi mặc đồ rằn ri chạy tới dẫn bọn họ vào.
Chàng thanh niên liếc liếc ba người mấy cái, sắp xếp xong cho họ rồi mới đi.
Mặt trời mọc đằng tây à! Sao hôm nay con trai của thủ trưởng Trang lại chủ động tới sân tập bắn thế này? Rõ ràng là hồi trước cậu ta có bị thủ trưởng ép buộc thế nào cũng không thèm đụng tới súng…
Mà, không chỉ có mình cậu ta mà ngay cả đại tiểu thư Trang Khả Nhi cũng tới, đi cùng còn có một người trẻ tuổi tướng mạo tuấn tú đi nữa. Tổ hợp này nhìn sao cũng thấy quái quái…
Căn cứ vào nguyên tắc trung thành, chàng lính trẻ lập tức gọi điện thoại báo cáo tình hình quái đản này cho thủ trưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.