Chương trước
Chương sau
“Hiện tại vấn đề là, như thế nào mới mở được một danh viện?” Hàn Mạt Mạt một bên theo bản năng hỏi một câu.
“Chuẩn bị cho tôi mười bộ quần áo, tôi sẽ chịu trách nhiệm đưa chúng ra ngoài.” Kiều Vi Lan mở miệng nói.
“Gì?” Hàn Mạt Mạt tức khắc mở to hai mắt nhìn, “Đưa…… Đưa ra ngoài?”
“Đúng vậy.”
“Chúng ta mở phòng làm việc là vì kiếm tiền, không phải vì làm từ thiện, trực tiếp đưa chẳng phải là mất cả vốn gốc ư!” Hàn Mạt Mạt đầy mặt kinh ngạc, ánh mắt nhìn Kiều Vi Lan cũng tràn đầy hoài nghi.
Vốn đang cho rằng chị ta có ý kiến gì hay! Cái này cũng quá kém rồi
Sau khi suy nghĩ một chút, Ninh Tịch nhìn về phía Cung Thượng Trạch hỏi, “Hiện tại chúng ta đang có mấy bộ thiết kế đã làm?”
“Vừa lúc mười bộ, vốn chuẩn bị công bố với tư cách sản phẩm mới đấy!" Cung Thượng Trạch trả lời.
Ninh Tịch trực tiếp mở miệng nói, “Vậy trước tiên đừng tuyên bố, giao cho giám đốc Kiều đi!”
Kiều Vi Lan hơi gật đầu, sau đó nhìn về phía Cung Thượng Trạch, “Tôi cần cả bản thiết kế tỉ mỉ của từng bộ, chất liệu và các chi tiết liên quan!"
Khi Kiều Vi Lan cùng Cung Thượng Trạch nói chuyện, Hàn Mạt Mạt vội vàng đem Ninh Tịch kéo đến một bên, đè thấp thanh âm nói, “Tịch tỷ, như vậy cũng quá mạo hiểm đi! Em tính một chút, những bộ quần áo đó tổng giá trị cũng lên tới vài trăm vạn, chúng ta dùng tất cả đều là những nguyên liệu tốt nhất, nếu đem hết đi tặng mà không thu lợi nhuận, trong khoảng thời gian này hầu như tất cả lợi nhuận đều đổ vào đó rồi, quá mạo hiểm……”
“Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người.” Ninh Tịch hai tròng mắt híp lại, sau đó cắn răng nói, “Nói nữa, không mạo hiểm sao có thể thành công được!”
Cô đợi lâu như vậy, rốt cuộc chờ được Kiều Vi Lan chủ động mở miệng muốn nhúng tay vào công việc của studio, sao có thể bỏ qua cơ hội này.
Dù có thất bại, cô cũng chấp nhận!
Huống chi, cô không cho rằng Kiều Vi Lan làm việc không có cơ sở.
Kiều Vi Lan nói chị ấy phụ trách việc đưa ra ngoài, những lời này ý nghĩa chính là, cô muốn vì phòng làm việc mà vận dụng những mối quan hệ của mình!
Quan hệ, đây mới là vũ khí lớn nhất của Kiều Vi Lan!
Hàn Mạt Mạt thấy Ninh Tịch thái độ kiên quyết, bộ dạng rất tin tưởng, tự nhiên cũng muốn nói nữa.
Cung Thượng Trạch đang ở cùng Hàn Mạt Mạt cùng nhau sửa sang, đóng gói những trang phục kia, Ninh Tịch đột nhiên sải bước vọt tới!
“Huhu, từ đã đã nào... Ôi bảo bối của chị... để chị nói lời tạm biệt cuối cùng đã nào!
“……” Hàn Mạt Mạt đầu đầy vạch đen.
Cũng không biết vừa rồi là ai nói chuyện rứt khoát như vậy! Làm cô tưởng bà chủ một chút cũng không để bụng! Một chút cũng không đau lòng đâu!
Kiều Vi Lan nhìn Ninh Tịch biểu tình giống như cắt mất miếng thịt, trên mặt lộ ra một tia ý cười, cùng lúc đó, trong lòng lại là cảm giác vô cùng xúc động!
Có thể thấy được, điều kiện kinh tế hiện nay của Ninh Tịch không phải là dư dả gì, thậm chí còn có chút khó khắn, mà những trang phục này là toàn bộ vốn liếng của cô đổ vào, nhưng mà, cô bé vẫn không nói hai lời mà lựa chọn tin tưởng mình.
Ninh Tịch cùng những bộ quần áo xinh đẹp kia "hàn huyên" một hồi, sau đó đột nhiên nhớ tới cái gì, “A, từ từ, đúng rồi, Kiều tổng, tôi bên này có một người bạn tốt, vô cùng xinh đẹp cùng đáng yêu đấy, thân phận khẳng định cũng phù hợp với tình hình của phòng làm việc chúng ta, có thể tặng cho cô ấy một bộ không?”
Kiều Vi Lan gật đầu, “Đương nhiên, cô là bà chủ.”
“Em xác thực là bà chủ, người cầm đèn chỉ lối chính là chị đó!” Ninh Tịch sau khi được đồng ý tức khắc đầy mặt vui vẻ, sau đó liền trở lại bộ dáng cô gái trẻ trung đáng yêu và vô cùng hoạt bát.
Eo uôi, Khả Nhi nhà mình mà mặc loại quần áo này chắc chắn sẽ vô cùng đẹp nha!
Hơn nữa trang phục quý như vậy! Tuyệt đối không thể tất cả người ngoài đều tiện nghi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.