Chương trước
Chương sau
Sáng ngày hôm sau, trong văn phòng của Lâm Chi Chi tại công ty giải trí Thịnh Thế.
“Chị Chi Chi, em không đến muộn chứ?” Hôm qua Ninh Tịch nghỉ ngơi cả tối, cơ thể đã gần hồi phục lại, chỉ là sắc mặt có hơi tiều tụy, thế nên hôm nay cô mặc một chiếc váy liền thân có màu tương phản làm nổi lên màu da, trông vừa trẻ lại đầy sức sống.
Trước bàn làm việc, Lâm Chi Chi tóc tai gọn gàng, cô mặc một chiếc áo vest gam lạnh phối với một chiếc váy. Lâm Chi Chi đang xử lí công việc thấy Ninh Tịch tới thì đánh giá cô một lượt, sau đó mới ngẩng đầu nói: “Không cần căng thẳng, hôm nay bảo em đến cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là muốn em tham quan công ty một chút trước buổi bấm máy ngày mai thôi, tuy thường ngày em không hay ở công ty, nhưng vẫn phải hiểu một chút về các phòng ban cơ bản.”
“Vâng, cảm ơn chị Chi Chi!”
“Đi thôi.”
Ninh Tịch gật đầu đi theo, dưới sự dẫn dắt của Lâm Chi Chi cô biết thêm về các phòng ban của công ty cũng làm quen được với một số đồng nghiệp mới.
Bất kể trong lòng mọi người có nghĩ thế nào thì ngoài mặt vẫn tỏ ra rất khách khí với cô.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ chuyện của Ninh Tịch chỉ là ván cờ giữa Thịnh Thế và Tinh Huy, Ninh Tịch chẳng qua chỉ là đòn mà công ty đánh trả Tinh Huy thôi. Nhưng việc công ty chuẩn bị nâng đỡ Ninh Tịch là sự thật không thể chối cãi thế nên chẳng ai dại mà tự đi tìm xui cho mình cả.
“Chậc, cái cô Ninh Tịch này đúng là còn xinh hơn trong ảnh, chẳng trách Nhị thiếu vừa thấy đã để ý tới cổ!”
“Tôi có dự cảm, chỉ cần EQ của cô ấy không quá thấp thì sau này nhất định sẽ hot lắm!”
“Cũng chưa chắc! Khó khắn lắm mới đuổi đi được một Lãnh Man Vân, cô tưởng người nào đó có thể chấp nhận được sao? Hơn nữa, cô ấy liệu có thể hòa hợp được với Lâm Chi Chi sao? Lâm Chi Chi chẳng phải ghét nhất các nữ nghệ sĩ chỉ dựa vào việc bán nhan sắc để đi lên à?”
...
Công ty rất lớn, Ninh Tịch đi theo Lâm Chi Chi hơn một tiếng đồng hồ mới tham quan hết các phòng.
Đang chuẩn bị đi tiếp tới một số phòng quay và phòng thu của công ty, hai người lại gặp một người ở hành lang.
“Ồ, đây chẳng phải là đại quản lí của chúng ta đây sao? Cuối cùng cũng chịu xuống núi rồi à? Tôi còn tưởng cô không gượng dậy nổi mà chuẩn bị rút khỏi giới luôn rồi chứ!” Người phụ nữ đang nói chuyện khoảng hơn 30 tuổi, mặc một bộ đồ gợi cảm thời thượng, uốn tóc xoăn, trang điểm sắc nét, ăn mặc còn sáng chói hơn cả minh tinh.
Vì thường xuất hiện trên tạp chí nên Ninh Tịch lập tức nhận ra cô ta chính là Triệu Mỹ Hinh - Quản lí của Tô Dĩ Mạt.
Đối diện với lời lẽ khiêu khích của Triệu Mỹ Hinh, Lâm Chi Chi mặt không chút thay đổi nói: “Chị Mỹ Hinh còn đang cố gắng dốc sức thì những người trẻ tuổi bọn em cũng không thể để rớt lại phía sau được.”
“Cô...” Triệu Mỹ Hinh tức sôi máu.
Ninh Tịch ở bên cạnh cố nhịn không bật cười, thầm nghĩ Lâm Chi Chi trông vừa cứng nhắc lại nghiêm túc này không ngờ lại còn độc miệng như vậy!
Triệu Mĩ Hinh nghiến răng hừ một tiếng: “Lâm Chi Chi, tuy trước đây tôi từng xem nhẹ cô, nhưng sau này cũng không thể không thừa nhận cô thật sự có vài phần năng lực khi có thể khiến một kẻ có nhan sắc bình thường như Lãnh Man Vân đi lên như vậy, nhưng hiện tại thì sao...”
Nói đến đây, Triệu Mỹ Hinh cố tình dừng lại, quét ánh mắt cay nghiệt qua Ninh Tịch: “Lãnh Man Vân đi rồi, cô lại tìm một bình hoa ngoài scandal với mặt mũi ra thì chẳng có gì đặc sắc thế này? Tôi nhớ cô ghét nhất loại nghệ sĩ sống dựa vào mặt mũi cơ mà, sao rồi? Giờ cũng biến chất rồi hả?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.