Sáng hôm sau, Ninh Tịch bị giọng nói trầm thấp của người đàn ông trong phòng khách đánh thức. 
Nghe thấy tiếng bước chân phía sau, Lục Đình Kiêu bỏ điện thoại xuống, dịu dàng nói: "Làm cô tỉnh à?" 
Ninh Tịch nhìn người đàn ông trước mắt, con ngươi trợn ngược lên như cái chuông đồng. 
Lục Đình Kiêu vẫn chưa mặc áo vào, vừa đẩy cửa vào đã thấy toàn thịt là thịt, lực đả kích quá lớn. 
Cô đưa tay sờ sờ mũi, còn may, không bị nhỏ giọt nào. 
Lục Đình Kiêu như thể không thấy vẻ mặt bất thường của cô, anh thản nhiên lấy áo sơ mi trên ghế sofa lên mặc vào, vừa cài cúc vừa nói: "Công ty có chuyện gấp, tôi phải đi rồi, phiền cô gọi Tiểu Bảo dậy giúp tôi.” 
"À, được!" Ninh Tịch gật đầu, cô vội chạy đi gọi Tiểu Bảo. 
Kết quả chẳng cần cô phải gọi, vừa ngoảnh lại cô đã thấy một chú pikachu đáng yêu không tả nổi đang đứng trước cửa phòng ngủ, cậu bé nhìn chằm chằm ba Lục của mình không chớp mắt, trông có vẻ không vui. 
"Tiểu Bảo, thay quần áo đi." Lục Đình Kiêu mặc áo khoác vào, sau đó ra lệnh cho con trai. 
"Rầm" một tiếng, cửa phòng ngủ đóng lại. 
Lục Đình Kiêu: "..............." 
Ninh Tịch: "............." 
Nạnh nùng ghê ~~~ 
Lục Đình Kiêu đi tới vặn cửa, nhưng cửa đã bị khóa ở trong, anh liền nhìn Ninh Tịch: "Có chìa khóa không?" 
Ninh Tịch lúng túng lắc đầu: "Thật ra thì có, nhưng chìa khóa cũng ở trong phòng mất rồi!" 
Lục Đình Kiêu nhéo nhéo mi tâm, giọng điệu lạnh lùng: "Lục Kình Vũ, ba cho con ba phút, nếu con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/415235/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.