Lưu Hạ Thanh cùng Lục Yến cùng nhau xuống xe, sau khi tạm biệt bác tài xế hai người cùng nhau đi vào trường học. 
Vừa bước tới cổng trường đã thấy Lâm Y Trạch cùng Tạ Vân Phong đứng đó,mấy ngày không gặp cậu vui vẻ đi tới. 
Lâm Y Trạch thấy cậu thì vui vẻ cười nói:"sao lại nghỉ học? Có chuyện gì sao" 
Lưu Hạ Thanh lắc đầu,dấu đầu hở đuôi nói:"không, không có gì đâu,chỉ là tự nhiên muốn nghỉ thôi" 
Lưu Hạ Thanh không giỏi nói dối, thói quen của cậu khi nói dối là sẽ không nhìn thẳng vào mắt người khác, Lâm Y Trạch biết rõ điều đó. 
Lục Yến bên cạnh bỗng ôm vai cậu kéo đi:"muộn rồi,mau vào học" 
Lưu Hạ Thanh không từ chối sự thân cận của hắn mà ừm một tiếng vui vẻ đi theo, Lâm Y Trạch cũng mỉm cười đi sau gót hai người. 
Tạ Vân Phong nãy giờ còn đang suy nghĩ ngớ ngẩn,ngẩng đầu thì đã thấy thầy bảo vệ đang kéo cổng muốn khóa lại:"….?!" 
aaa thế mà bọn họ lại bỏ cậu lại đây! Quá đáng. 
Sau khi về lớp Lưu Hạ Thanh mới thấy hình như mình quên cái gì đó, nhưng lại không nhớ được mình quên cái gì đành ngồi xuống lấy điện thoại ra chơi. 
Lục Yến ngồi cách cậu hai bàn vừa ngồi xuống đã có không ít nữ sinh ngượng ngùng sang hỏi thăm. 
"cậu..có phải không khoẻ không" 
Lục Yến mỉm cười tượng trưng, khách sáo nói:"tôi không sao,chỉ là nhà có chút việc" 
Nữ sinh kia bị nụ cười của hắn làm cho chao đảo,tim không kiềm chế được mà đập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-em-da-tinh-san-hau-qua-chua-/3736880/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.