Trương Hoành Ân:"..." 
Lưu Hạ Thanh vui vẻ khoác vai Trương Hoành Ân kéo cậu ta đi,hoàn toàn vứt tình huống ngượng ngùng lúc nãy ra sau đầu:"đi,đi xuống căn tin với tôi" 
Trương Hoành Ân sợ xanh mặt,cậu trôm liếc Lưu Hạ Thanh,người này đẹp thì đẹp nhưng tính tình không tốt chút nào,cứ thích động tay động chân. 
Lưu Hạ Thanh như thể thấy được ánh mắt của cậu ta,cậu mỉm cười nhìn xuống:"sao thế? Chưa thấy người đẹp trai bao giờ à?" 
Trương Hoành Ân đỏ bừng mặt, chuyện mình nhìn lén bị phát hiện làm cậu ta chỉ muốn đào một cái lỗ rồi chui xuống,cậu ta ngượng ngùng nói:"ừ...ừm" 
Lưu Hạ Thanh khựng lại,rồi nở nụ cười tươi,trong lòng lại cười lạnh khinh bỉ:"một người hai lòng như này mà Lục Yến cũng thích cho được" 
Trương Hoành Ân nếu biết cậu ta chắc chắn sẽ đánh trống kêu oan,thật sự oan uổng quá rồi! 
Sau khi xuống đến căn tin,Hai người đứng trước máy bán hàng tự động,Lưu Hạ Thanh nhìn lướt qua xem muốn uống nước gì,tiện thể hỏi:"muốn uống gì?" 
Trương Hoành Ân đang co rúm bên cạnh,nghe cậu hỏi mình nên cậu ta rụt rè trả lời:"cái gì cũng được" 
Lưu Hạ Thanh quay đầu nhìn cậu ta,sau đó mua hai chai nước chanh leo:"chậc! Không có chút chứng kiến nào cả" 
Trương Hoành Ân ngượng ngùng bắt lấy chai nước Lưu Hạ Thanh ném cho mình,hơi rụt rè ngẩng đầu nhìn cậu:"cậu...cậu tìm mình có chuyện gì sao?" 
Lưu Hạ Thanh nhìn cậu ta,thật ra thì đi ngang qua thấy nên kéo ra đây thôi,chứ cậu chả có hứng thú hay lí do gì tìm cậu ta cả, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-em-da-tinh-san-hau-qua-chua-/3727948/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.