Khi cậu đến con hẻm đã hẹn,người đã ở đó,mấy người đi cùng Lưu Hạ Thanh nhìn thấy mặt gã không khỏi có một chút so sánh. 
"chậc,sao cùng là trùm trường mà tên kia xí quắc thế?" 
Ai cũng so sánh trong lòng thôi nhưng không biết người nào lỡ miệng thốt ra câu đó làm cả đám đứng hình. 
Tạ Phong Vân không nhịn được cười,cậu ta vịn vào Lâm Kiệt bên cạnh mới đứng vững:"hahah mày cũng thật là!" 
Có người đi đầu cười nên những người còn lại cũng cười theo,Lưu Hạ Thanh cũng nhịn lắm mới không cười ra tiếng,nhưng khoé mắt vẫn hiện chút ý cười. 
Gã trùm trường bên cạnh thì tức run cả người, gương mặt trời sinh đã không được ưu ái giờ lại bị biểu cảm tức giận của gã làm xấu hơn:"đủ chưa?" 
Gã hôm trước bị đánh cho te tua, còn đang ôm bụng tức thì tự có một đám nhắn tin khiêu khích,cứ thế gã đến đây để xả giận,ai ngờ đám này giám cười vào thứ gã tự ti nhất. 
đáng đánh! 
Vì con hẻm này khá vắng người,nên có thả pheromone ra cũng không ai nói gì,rất thích hợp cho những trận đánh nhau như này,gã thả ra pheromone vị rỉ sắt của mình ra. 
Bởi vì cả đám ở đây chả có ai là omega cả nên càng không tiết chế,mấy người alpha ngửi thấy mùi vị không mấy thiện cảm này làm nhíu mày,mấy Alpha thấp cấp hơn cũng cảm thấy cơ thể bắt đầu đau nhức. 
Lưu Hạ Thanh đương nhiên biết gã này là alpha cấp cao,bởi vì nhìn mặt người này chỉ có thể lấy thể chất cấp cao của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-em-da-tinh-san-hau-qua-chua-/3727945/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.