Edit: Maria Liêu
Beta: Ha.chi
Sáng sớm ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu rọi vào gian phòng.
Cửa phòng ngủ được người mở ra.
Hai người một trước một sau đi vào, hai người đều là thần sắc lo lắng.Hai người này không phải là người khác, chính là từ Basingstoke đi suốtđêm trở về - Tần phu nhân cùng với Du Ty Kỳ.
Du Ty Kỳ nhìn thấy Tần Tấn Dương ngủ ở trên giường, mà trên cánh tay của hắn đang truyền dịch. Có chút khó chịu, lên tiếng kinh hô, "Tần ca ca. . . . . . Anh làm sao vậy. . . . . . Tần ca ca. . . . . . Anh không saochớ. . . . . ."
"Kỳ Kỳ. . . . . . Nhẹ một chút. . . . . . Không cần ảnh hưởng đến Tần ca ca của con . . . . ." Tần phu nhân vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Du Ty Kỳ vội vàng nói một tiếng, cũng là run rẩy nghiêng đầu sang nhìnvề Tần phu nhân, bất an hỏi, "Mẹ! Tần ca ca , anh ấy thế nào? Anh ấykhông có sao chứ?"
Từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ thấy dáng vẻ này của Tần Tấn Dương !!!
Số lần mà hắn ngã bệnh có thể đếm trên đầu ngón tay! Cẩn thận ngẫm lại,tựa hồ ở trong trí nhớ của cô, chỉ có hai ba lần hắn ngã bệnh, hơn nữachỉ là cảm vặt ho khan, nghỉ một ngày là tốt!
Nhưng hiện tại, hắn lại phải nằm ở trên giường, còn truyền nước biển.
Điều này bảo làm sao mà người ta không thể không lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-chu-tich-tong-tai/3111242/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.