Đồng Thiên Ái hừ một tiếng, cắn răng nghiến lợi. Nhìn đi! Nhìn đi! Tên biến thái đắc ý quá mà! Sắc mặt hắn nhìn thấy mà ghê tởm, nụ cười kiasao mà giống mấy con cún nhe răng quá vậy! Cô biết thế nào mọi chuyệncũng như thế này! Lần này, lại muốn trồng trên tay anh á! (câu này mìnhpó tay, không hỉu )
“Sao vậy? Bốn chữ em muốn nói với tôi là gì đây?” Tần Tấn Dương nhấtquyết không buông tha, không thể không ép con nhím nhỏ này nói ra tâm tư trong lòng! Đồng Thiên Ái đưa tay che kín mặt, từng tiếng một nói, âm thanh là cực kỳ nhỏ “ Tôi….Thấy….Thích…..Anh”. Âm thanh vừa rồi là cựckỳ nhỏ đi, thậm chí là mơ hồ nghe không rõ. Căn bản là tên đó không cócách nào phân biệt cô đã nói những gì. Đồng Thiên Ái le lưỡi một cái,đối với lời nói của mình vừa rồi cực kỳ hài lòng.
“Tôi không nghe thấy!” Tần Tấn Dương nhất định không buông tha nói,đôi mắt hắn chặt chẽ nhìn chằm chằm vào cô. Hắn cố ý! Nhất định là hắncố ý! Cô rõ ràng là đã nói xong rồi. Được rồi! Tuy rằng cô nói có chúthơi nhỏ nhưng mà tai hắn không có bị điếc nha. Đồng Thiên Ái đưa tay,hướng anh ngoắc ngắc ngón tay “Anh không nghe được hả? Vậy tôi nói lạilần nữa nha!”
Tần Tấn Dương quả nhiên bị hấp dẫn nhích lại gần, kiên nhẫn chờ đợi.
“Bốn chữ tôi muốn nói chính là….” Đồng Thiên Ái ghé sát vào tai hắnthì thào nói, đột nhiên cô tăng thêm âm lượng, hét vào tai hắn“Tôi-----chán----ghét------anh!”
Tần Tấn Dương tái mặt, tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-chu-tich-tong-tai/3111050/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.