Chủ nhật, ánh nắng rất đẹp. Trên đường Đài Bắc từng cặp tình nhân nắmtay nhau hay những gia đình ba người cùng đi dạo phố, hay nhứng người đi lại vội vàng . Khí trời thật tốt làm cho tâm tình người ta cũng vui vẻhơn, trên mặt của mỗi người đều xuất hiện nụ cười.
"Anh Bạch Minh! Anh nhanh lên một chút nhanh lên một chút! Bên kia nhiều quán ăn vặt quá!" Đồng Thiên Ái luồn lách trong đám người, quay đầu lại sau lưng gọi. Tiêu Bạch Minh không biết từ lúc nào, đã đi cách chỗ côrất xa rồi.
"Thiên Ái! Em chậm một chút! Nhiều người quá! Cẩn thận người khác dẫmchân em đó!" Tiêu Bạch Minh đẩy cái kính mắt trên mũi, dặn dò nói.
Sóng người dày đặt, đẩy Đồng Thiên Ái hướng phía trước đi tới. Thân ảnhnhỏ gày ở trong bể người này, giống như là con cá nhỏ trong biển rộngxanh thẳm. Mặc cho nước biển trôi đi, cũng không biết mình sẽ đi về phía nào.
"Thiên Ái!" Tiêu Bạch Minh rốt cuộc không nhịn được chạy về phía trước,thân hình cao lớn chen qua đám người trước mặt. Nhìn thấy bàn tay cô vội vàng cầm chặt lấy không buông ra nữa.
Đồng Thiên Ái cười "Hắc hắc" hai cái, ánh mắt liếc nhìn bàn tay to củaanh nắm chặt bàn tay mình, trong lòng cảm thấy có chút mất tự nhiên.Trong đám người chung quanh thỉnh thoảng có mấy đôi tình nhân thân mậtđi qua, lắc đác mấy lời mà những đôi tình hay nói, bọn họ ôm nhau thậtchặt thỉnh thoảng lại thì thẩm to nhỏ. Bọn họ. . . . . . Bây giờ quanhệ. . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-chu-tich-tong-tai/3110977/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.